Nội Tuyến

Chương 342: Mắt lửa thấu hồng trần. (1)

Đoạn kiều tàn tuyết, một trong Tây Hồ thập đại tuyệt cảnh, nơi chứng kiến những khoảnh khắc đẹp trong câu chuyện tình bi thương giữa Bạch Xà và Hứa Tiên, từ lâu đã trở thành biểu tượng lãng mạn của Hàng Châu, là nơi phải tới bất kể là của đôi lứa yêu nhau hay là nam thanh nữ tú mong đợi một nửa của mình đều đổ xô đến. Mặc dù lúc này không có tuyết, trên con đường tới Đoạn Kiều vẫn đông đúc khách du lịch, trong dòng người chen chúc, Quan Nghị Thanh đã tìm suốt hai tiếng đồng hồ đến mức gần như sụp đổ. Ngược lại, Thân Lệnh Thần đi cùng cô lại chẳng vội vã chút nào, chậm rãi bước đi, thong thả tìm kiếm mục tiêu giữa dòng người qua lại. Chớp mắt đã đến ngày 10 tháng 4, chớp mắt cũng đã hơn mười ngày không có tin tức gì về Tiểu Mộc. Sáng nay nhận được một cuộc điện thoại từ Tiểu Mộc, bọn họ vội vàng chạy đến theo hẹn. Thế nhưng, thời gian hẹn đã qua từ lâu, mà vẫn chưa thấy bóng dáng Tiểu Mộc đâu. " Sư phụ, hay là anh ta không tới nữa." Quan Nghị Thanh lau mồ hôi, nhìn dòng người đông khủng khiếp ở nơi này mà phát sợ, lãng mạn đâu cô chẳng thấy, thời tiết vốn chẳng phải nóng, hai mấy độ thôi mà bị đám đông đẩy lên tới ba mấy bốn mươi độ không chừng, làm sao mà người ta kéo tới đông như vậy? Nhìn đám cô gái chạc tuổi mình, mặc đồ cổ trang, che ô điệu đà, cô cảm tưởng họ ở thế giới khác. Thân Lệnh Thần vẫn đang nhìn xung quanh, nói:" Không đâu, cậu ta không tới mức ăn no dửng mỡ trêu chọc chúng ta."

" Nếu như đúng thì sao ạ, sư phụ đâu phải không biết anh ta là loại người gì." Quan Nghị Thanh vốn không mấy thiện cảm với Mộc Lâm Thâm, sau chuyện y từ bỏ nhiệm vụ thì lại càng không ưa:

Thân Lệnh Thần lắc đầu:" Đó là vì cô không hiểu cậu ta thôi."

“ Hai hôm trước mấy thành phố đều có chiến dịch thống nhất truy quét mại dâm cùng băng nhóm tội phạm, không biết có phải mấy tay binh tôm tướng cá hạng bét đều bị tóm vào trong đó, nên anh ta không còn chỗ nào để lẩn trốn mới gọi cho chúng ta không?” Quan Nghị Thanh khinh thường nói, thấy Thân Lệnh Thần không thèm đáp lại mình, cô lại nhắc nhở: “ Sư phụ, bây giờ chủ yếu là tìm nữ nghi phạm kia, có anh ta hay không cũng giống nhau cả, có cần phải đặc biệt đến đây một chuyến không?”

" Cô nương, cô lại nóng vội rồi, nếu như bằng vào công nghệ cao mà giải quyết hết mọi vấn đề thì còn cần nhiều lực lượng cảnh sát thế làm gì? Trung tâm thông tin của các cô chẳng phải cũng chẳng tra ra được manh mối gì có giá trị sao?" Thân Lệnh Thần nói:

Những lời này khiến Quan Nghị Thanh nghẹn họng, không nói nên lời. Nữ nhân thần bí đã xuất hiện hai lần kia cứ như thể người vô hình, chỉ có mô tả hình dáng nhưng không thể tra ra bất kỳ manh mối nào. Thông báo phối hợp điều tra được gửi đi khắp cả nước, nhưng suốt hai tuần vẫn không nhận được thông tin phản hồi nào cả. Quan Nghị Thanh, người bước ra từ trung tâm thông tin, hiểu rất rõ nguyên nhân. Trên hệ thống, số lượng lệnh truy nã và đối tượng bị truy tìm đang tồn đọng là bao nhiêu? Những thông báo phối hợp điều tra như thế này, có ai thực sự chú ý đến chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận