Nội Tuyến

Chương 264: Gặp rồi lại thất vọng. (1)

" Oa, Quách Vĩ anh nhớ không, khi đó anh đoán ra tên hoàn khố này sắp được phía Thiểm Tây dùng làm nội tuyến, còn nói y sắp xui xẻo rồi, vậy mà y lập công lớn." Quan Nghị Thanh kinh ngạc:

" Được thưởng huy chương Dũng cảm làm việc nghĩa, tiền thưởng 3 vạn." Quách Vĩ ghen tỵ, hắn làm cảnh sát còn chưa từng được thưởng, thưởng 3 vạn thì công lớn cỡ nào:

" Xem này, xem này, y còn vẽ ra ảnh của mười mấy nghi phạm, oa, còn hiểu nghệ thuật nữa đấy." Quan Nghị Thanh lại hô lên, hồ sơ này thực sự rất chi tiết:

" Không phải là bị đám đa cấp khống chế mà là làm tổng giám đốc của bọn chúng luôn này, sao mà làm được vậy, người này tà môn quá."

" Anh quên y học cái gì rồi à? Tâm lý học biến thái, lần đầu tiên tôi nghe thấy luôn."

" Làm sao quên được, còn liên quan tới tâm lý học tội phạm và tư pháp, rõ ràng theo học một trường rất cao cấp lại đem bằng giả về lừa cha mình."

" À phải, về sau như thế nào nhỉ? Không phải là kế thừa cái khách sạn của cha y chứ ... Sư phụ, người này là con trai của phú ông gia sản hàng trăm triệu đấy, không biết tỉnh Thiểm Tây làm sao có thể thuyết phục được y làm nội tuyến. Lương của chúng ta dù có lấy hết ra thì cũng không đủ để mua chuộc được người ta đâu.”

Hai cảnh sát trẻ ríu ra ríu rít nói chuyện, cảnh sát già đã bắt đầu thu hồ sơ lại:" Nếu hai đứa đã biết người này thì dễ rồi, vậy tiếp xúc với cậu ấy đi, cứ làm đúng theo quy trình, phải báo cáo tình hình một cách tỉ mỉ lên cục ... Cả cậu nữa, đưa tài liệu cho tôi, đọc thế là đủ rồi, tiếp xúc với nội tuyến kiểu này, không phải dựa vào đọc tài liệu là đủ đâu."

" Tôi hiểu." Thân Lệnh Thần trả lại ảnh trang đầu và mấy tờ lý lịch tóm tắt cho ông già:

Nhưng hình ảnh của người kia đã ghi sâu vào trong đầu hắn. Họ Mộc, tên Lâm Thâm. Nhẩm lại lần nữa thông tin về người này, hắn càng thêm hài lòng:" Chọn cậu ta, tra xem bây giờ cậu ta đang ở đâu."

" Sư phụ theo tôi, tới trung tâm thông tin, khi đó chúng tôi cũng tra tiền án của y, cho nên biết nơi ở." Quan Nghị Thanh tới giờ vẫn không tin nổi sự trùng hợp này:

Cô dẫn theo hai người vội vàng rời đi, thậm chí quên mất chào tạm biệt cảnh sát già. Ba người nhanh chóng bước lên tầng, tìm một chiếc máy tính kết nối mạng ở nơi Quan Nghị Thanh từng làm việc, rồi yêu cầu nhân viên rời khỏi phòng. Quan Nghị Thanh nhanh chóng nhập các điều kiện tra cứu ngược, nhân vật hết sức tà môn này lại xuất hiện chuyện bất ngờ, nhìn màn hình mà thốt lên: “ Lạ thật đấy, lúc trước chúng tôi còn tra được một đống giao dịch bằng thẻ tín dụng, y tiêu tiền rất mạnh tay, sao mấy tháng gần đây lại chẳng còn cái nào?"

" Thử tìm thông tin chuyến bay xem, chẳng lẽ cậu ta ra nước ngoài rồi?" Thân Lệnh Thần nghĩ ngay tới một khả năng, không khỏi tiếng nuối:

Lại tiếp tục tra, Quan Nghị Thanh càng tra càng không hiểu, gãi gãi đầu:" Có đâu nhỉ?"

" Còn xe nữa, vé phạt này, thanh toán phí qua trạm này, thế nào cũng phải có thông tin chứ?" Quách Vĩ nhắc:

" Chỉ có đúng một ghi chép về chuyện nộp phí bảo hiểm vào tháng 9 năm ngoái thôi, từ đó tới giờ cứ như y không chi tiêu gì nữa vậy ... Không có khoản phạt vi phạm luật giao thông nào ..." Quan Nghị Thanh tiếp tục tra vẫn không ra điều gì hết, cứ như người này ru rú trong nhà không đi đâu vậy, nhưng mà loại người như thế thì sao có chuyện ở lỳ trong nhà:

" Tra xem có phạm tội gì không, mở rộng tới cả mấy thành phố xung quanh xem." Thân Lệnh Thần chỉ đành còn nước còn tát:

Lại nhập thêm điều kiện tra cứu, thế mà có thật, ngày 24 tháng 2, đồn công an Tây Hồ, anh chàng Mộc Lâm Thâm mà họ đi khắp nơi không tìm thấy đã hiện hình ở nơi này, do đánh ông chủ công ty ngoại thương, bị đồn công an xử lý: Phạt 1000 đồng, cùng tiến hành giáo dục. Thậm chí Quan Nghị Thanh còn tìm ra hình ảnh Mộc Lâm Thâm cúi gằm mặt trong đồn công an, chẳng biết làm sao cả ba người trông thấy thế lại cùng bật cười. Trên đời này cảnh đẹp nhất không gì bằng cảnh mưa ở miền sông nước, làn khói sóng mênh mông kéo dài ngàn dặm. Đi xe qua những khung cảnh này, cứ như lạc vào một cõi tiên mộng mơ huyền ảo. Từ Hàng Châu đến Thượng Hải, chỉ mất khoảng một giờ đi tàu, nhưng đã có thể thưởng thức được không ít cảnh sắc đặc trưng của vùng Giang Nam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận