Nội Tuyến

Chương 262: Vị bá vương ẩn mình. (3)

Quan Nghị Thanh cố tình gây hấn, thật là là để muốn có được nhiều tin tức hơn từ vị sư phụ kia, ai ngờ chẳng ích gì, Thân Lệnh Thần như chẳng nghe thấy họ tranh cãi, tiếp tục khép mắt lại. Có vẻ là bằng vào mỗi một câu của Du Tất Thắng đã nhận định Mã Ngọc Binh, Mao Thế Bình là nghi phạm rồi vậy. Thấy mưu kế bất thành, Quan Nghị Thanh hậm hực, chẳng lẽ nào người ta đã tới thành phố khác làm ăn, đều trở thành ông chủ gia tài không nhỏ, lại còn rảnh rỗi về Thượng Hải, theo dõi hai vị cựu lãnh đạo, thừa cơ trộm két người ta? Logic rắm chó, cô mắng thầm trong lòng. " Cô nương à, cô quá nóng vội đấy."

Từ ghế sau truyền tới giọng nói âm u khiến Nghị Thanh vừa mắng song liền giật mình, cô che ngay miệng lại, chẳng lẽ vừa rồi mình không chú ý nói thành tiếng à? Thân Lệnh Thần bình tĩnh nói: “Với vụ án kỳ lạ này, đầu tiên chúng ta phải tìm ra một lời giải thích hợp lý và chi tiết. Lời giải thích này chính là đường lối của chúng ta. Giống như xem ảo thuật, khi ảo thuật gia trình diễn, những gì chúng ta thấy là kết quả không ngờ tới. Đối với người xem, nếu cô không hiểu được đạo cụ và thủ thuật của người ta, cô sẽ không bao giờ biết người ta làm thế nào.”

" Tôi hiểu rồi, đường lối của sư phụ chính là ra tay từ những đạo cụ, thủ pháp kia phải không? Ví như đồng bọn, công cụ cùng với những kẻ có khả năng liên quan tới việc tiêu thụ tang vật?" Quách Vĩ hiểu ra:

" Đúng, bóc kén kéo tơ, phải làm từng chút từng chút một, tôi không sợ những cách sai, không sợ chạy nhiều hơn người khác, trí giả lo ngàn điều, ắt dó một điều sơ xuất, kẻ ngu làm nghìn chuyện, ắt có một chuyện thành. Chúng ta có sai một nghìn lần cũng không sao cả, nhưng chỉ cần một lần đúng là đủ khiến bọn tội phạm thông minh phải vạn kiếp bất phục, một lần là đủ." Thân Lệnh Thần bình thản nói:

Khả năng những lời này nghe rất thiếu tự tin, nhưng lại thể hiện một sự quật cường không sờn lòng, điều này được Quan Nghị Thanh thừa nhận, từ trên người vị tiền bối này, cô ít nhiều học được chút gì đó. Cô lí nhí nói một câu:" Sư phụ, xin lỗi, tôi đúng là có hơi nóng vội rồi."

" Ha ha, không sao, rồi cũng sẽ tới lúc thong thả thôi, ai chẳng trải qua thời kỳ như thế chứ, tôi cũng vậy."

" Vậy tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào?"

" Chúng ta sẽ chia thời gian thành hai phần, một phần dùng để tham khảo ý kiến của những tên trộm già hiện đang ở trong trại tạm giam hoặc nhà tù, tập trung vào những kẻ chuyên phá két sắt. Phần còn lại sẽ nhờ cậy vào cô cậu, hãy rà soát toàn bộ các cá nhân đã đăng ký liên quan đến sản xuất và kinh doanh khóa tại Thượng Hải và các thành phố lân cận, đặc biệt là những người có đăng ký hành nghề mở khóa. Có thể phá được nhiều lớp cửa, lại ở khu dân cư quản lý nghiêm ngặt như vậy, chuyện ly kỳ này đã được thực hiện như thế nào, chúng ta vẫn còn thiếu một lời giải thích hợp lý." Thân Lệnh Thần nói, đường lối của hắn rất rõ ràng, đã bắt đầu phân công nhiệm vụ một cách cụ thể:

Hình như lại đi chệch hướng mất rồi, Quan Nghị Thanh lấy làm lạ:" Không phải sư phụ muốn giám thị Mã Ngọc Binh mà Mao Thế Bình à?"

" Đây chính là mục đích tới cục của chúng ta, một nghi phạm khi đang tự do thì người chúng không muốn tiếp xúc nhất chính là cảnh sát, hơn nữa cũng không thể bứt dây động rừng được. Cho nên chúng ta phải tìm vài người dùng được." Thân Lệnh Thần đáp:

Nội tuyến?
Bạn cần đăng nhập để bình luận