Nội Tuyến

Chương 459: Lấy thân làm cung. (3)

Súng lục, thẻ cảnh sát đều bị tịch thu, mặt Trần Thiếu Dương âm trầm tới phát sợ, cúi đầu xuống lên thẳng xe cảnh sát. Thân Lệnh Thần đưa tay ngăn lại, Trần Thiếu Dương liền trừng mắt lên, hắn hiện giờ đang lên cơn điên, nhìn ai cũng chướng mắt. Thân Lệnh Thần bình tĩnh nói:" Tôi gặp chuyện còn lớn hơn anh, vẫn đang trong thời gian nghỉ việc điều tra, không cần trừng mắt với tôi."

" Cám ơn phó chính ủy Thân, anh khỏi phải an ủi tôi, việc tôi làm thì tôi tự gánh."

" Tôi chẳng định an ủi anh, có điều tôi nghĩ chuyện anh làm hẳn là không sai đâu, chỉ sai ở cách làm thôi, đừng nản chí, đổi phương thức khác làm việc, bọn chúng có thể thoát được nhất thời chứ sao thoát được cả đời."

Trần Thiếu Dương nhìn Thân Lệnh Thần mở cửa xe cho mình, tâm trạng rất phức tạp, không nói gì thêm, lặng lẽ vào xe. Sau khi cùng chi đội trưởng Tiêu xử lý xong chuyện này, mọi người rời khỏi đội hình sự số 5, một nhóm trở về cục đốc sát, một nhóm trở về chi đội. Hai nghi phạm bị bắt tại khách sạn Trung Hải được làm thủ tục bình thường, nhưng người thì bị đưa về Thượng Hải để xử lý. Về lý luận mà nói thì loại chuyện này giao cho đồn công an xử lý là đủ rồi, có điêu Thân Lệnh Thần mang chiêu bài tổ chuyên án ra, yêu cầu bên chi đội hình sự Hàng Châu phối hợp, vội vàng hoàn thành thủ tục thì cũng quá giờ làm việc. Ba người bọn họ đi chuyến này thực sự không nhẹ nhàng gì, sau khi tìm hiểu tình hình, thì ra là Trần Thiếu Dương của đại đội 5 không có lệnh tự ý hành động, đi bắt giữ nghi phạm "Mộc Lâm Thâm", tiện thể truy hỏi luôn tung tích của Mã Ngọc Binh và Hà Thật. Kết quả lại đưa cả Tô Vinh Nhạc và hai tên huynh đệ Hồ Lô về đội hình sự, đương nhiên là làm chuyện rối tinh cả lên. Chưa hết, đúng lúc ấy Trần Thiếu Dương còn có chuyện đánh Mã Ngọc Binh, hiện đã bị lan truyền trên mạng xã hội, kết quả người đầu tiên ngã ngựa lại chính là hắn. " Điều này càng chứng tỏ rằng đám người Mã Ngọc Binh không đơn giản." Quách Vĩ sau khi biết nguồn cơn thì bình luận, hắn không tin chuyện này là trùng hợp, đối phương đang xử lý vật cản đường, từ Mộc Lâm Thâm tới Trần Thiếu Dương, ắt phải có sớm có chuyện lớn xảy ra:

“ Mặc dù dân chủ, công khai, minh bạch sẽ làm gia tăng độ khó trong thực thi pháp luật. Nhưng nếu không dân chủ, không công khai, lại dễ làm tăng khả năng vi phạm pháp luật của chính người thực thi luật pháp. Đây là một lựa chọn khó khăn, nhưng chế độ không thể thiên vị cảnh sát. Sai thì vẫn là sai, hành vi của Trần Thiếu Dương là không thể chấp nhận được.” Quan Nghị Thanh có cái nhìn ngược lại:

" Lý thuyết suông là không thể thực hiện được trong thực tế chấp pháp đâu, chấp pháp văn minh vốn dĩ là một mệnh đề giả. Hai chữ văn minh và chấp pháp đặt cạnh nhau vốn đã mâu thuẫn." Quách Vĩ tranh luận, đi làm quản giáo một thời gian, hắn có cái nhìn khác:

" Anh đừng bóp méo lời tôi, tôi không nói tới văn minh chấp pháp, tôi nói tới làm việc theo pháp luật, anh làm việc trái pháp luật, không phải cuối cùng bắt người xong vẫn phải thả ra à? Trần Thiếu Dương may mà bắt nhầm người, nếu hắn bắt đúng người, hậu quả sẽ là gì?" Quan Nghị Thanh chất vấn:

Quách Vĩ lái xe mà không lên tiếng, vụ án ngày càng đi vào ngõ cụt, như thể đã rơi vào đường cùng, Phan Song Long không thể khai thác thêm, Tống Lệ Quyên không có bằng chứng rõ ràng liên quan đến vụ án, manh mối từ nội tuyến lại dẫn đến việc chính tuyến mất tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận