Nội Tuyến

Chương 436: Ngôi sao mới chói mắt. (2)

" Cái gì? Thả hắn ta à? Này tao nói này, cảnh sát bọn mày làm ăn cái kiểu đéo gì vậy, một tên trộm như hắn, cả đời ngoài trộm cắp ra chẳng làm gì khác, bọn mày lại định thả hắn sao?" Du Tất Thắng đùng đùng nổi giận, không thể chấp nhận kết quả này:

" Chúng tôi cũng không có cách nào, không có chứng cứ, cũng giống như anh, hắn cũng là người ý chí rất kiên định." Thân Lệnh Thần khéo miệng khen ngợi Du Tất Thắng một câu. Nếu chỉ khen ngợi Du Tất Thắng thì ông ta tất nhiên là thích, nhưng lại nhắc đến Phan Song Long, còn đặt hai người họ ngang cơ nhau, Du lão đại liền không vui, ông ta khịt mũi nói: "Hắn ta là cái thá gì, xách dép cho lão tử cũng không xứng, nếu không phải do bọn chúng lợi dụng lúc tao sơ hở, thì làm gì có cơ hội cho bọn chúng."

"Nói đi, sơ hở gì vậy, tôi sao thấy ông cũng đang khoác lác thế?" Hứa Phi chuyên môn đóng vai ác, hắn rất thích mỉa mai bọn tội phạm này nên không hề ngại:

Nói tới chỗ này, Du Tất Thắng liền cảnh giác, ông ta đảo mắt nhìn mấy viên cảnh sát, chép miệng, nhưng không nói gì, tuy tức đấy nhưng ngoài nhịn ra thì còn cách nào. Thân Lệnh Thần nhắc nhở: "Du gia, vết thương trên người anh có nguồn gốc đúng không? Theo như anh nói, bọn chúng tệ như vậy, sao tôi lại cảm thấy việc tha cho anh một mạng là không thể nhỉ? Ài, thực ra, tôi nghĩ anh vẫn còn điều gì đó lo lắng nên không nói, dù sao cũng chỉ là không may thua một lần, nhưng để bọn chúng tự do cười nhạo, tôi thấy thật không đáng cho anh."

Khí thế dâng lên, rồi lại xẹp xuống, Du Tất Thắng rốt cuộc vẫn không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh trong lòng mình, do dự rồi lắc đầu: "Không thể nó i... à, lão tử không nói rõ được rốt cuộc là chuyện gì ... không biết tên khốn nạn đó là ai..."

Giọng nói của ông ta đầy khiếp sợ, rốt cuộc cũng tiết lộ rồi, đây đúng là là một câu chuyện đen ăn đen. Du Tất Thắng thèm muốn chuyện kinh doanh của Hà Thật, Mã Ngọc Binh và mấy người khác lúc đó, nghe nói người ta thu được một món đồ tốt, Lão Du liền nổi máu gian ác, dẫn người đến cướp Hà Thật, chém Hà Thật trọng thương. Ban đầu tưởng rằng Hà Thật là kẻ đáng sợ nhất trong nhóm đó, ai ngờ bên trong còn có người lợi hại hơn. " Ngũ ca phải không?" Thân Lệnh Thần và Hứa Phi đồng thanh thốt lên, theo nhận diện của Du Tất Thắng, có lẽ là Nhiếp Kỳ Phong, nhưng kỳ lạ là Phan Song Long lại không biết Nhiếp Kỳ Phong. Du Tất Thắng gật đầu, hai con ngươi hoảng loạn đảo vòng quanh, kể một câu chuyện kinh dị, lúc đó buổi sáng vừa đắc thủ thì đến tối ông đã bị người ta bắt, người ra tay theo cách gọi trong giới là "Hắc diêu tử", hắn là tên cao thủ chuyên đột nhập, mở khóa trong đêm tối. Khi đó ông ta đang ngủ ở nhà bỗng bị người ta đột nhập vào nhà bắt cóc, sau đó bị nhét vào thùng, rồi bị nhúng xuống nước biển cả ngày như kiểu nhúng heo, rồi lại bị người ta dùng tuốc nơ vít đâm mười bảy mười tám lỗ máu để tra hỏi về món hàng bị cướp, ai đã làm. Hứa Phi suýp nữa đập bàn, trước kia bọn họ thực sự tin câu chuyện Du Tất Thắng bị một cao thủ thần bị truy sát, dùng một cái tuốc nơ vít đâm cho không chống trả nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận