Nội Tuyến

Chương 582: Không phải chuyện đơn giản. (2)

Lần xuất hiện gần nhất của Vua lừa đảo Vương Thọ Hòa là cách đây tám tháng, lần này, hắn lại gây kinh ngạc theo một cách khác, thậm chí hắn không hề lộ diện. Chuyện xảy ra khi đội phòng chống ma túy thuộc tỉnh An Huy triệt phá một ổ buôn ma túy, trong số tiền thu được từ vụ án, sau khi kiểm tra, người ta phát hiện rằng có 600 vạn nhân dân tệ và 20.000 đô la Mỹ đều là tiền giả. Dựa trên lời khai của bọn buôn ma túy, bọn họ điều tra ngược lại các cuộc gặp gỡ trước khi giao dịch, cảnh sát bất ngờ phát hiện ra rằng kẻ mang tiền giả đến mua hàng, vị khách hàng lớn kia chính là nghi phạm mà tỉnh An Huy đã truy nã suốt nhiều năm, Vương Thọ Hòa. Mộc Lâm Thâm đã cười tới không thể ngừng lại được, trong tay y chính là bức ảnh của tên "Vua lừa đảo" này, có lẽ được chụp từ camera giám sát nên không rõ lắm. Khuôn mặt tròn, hơi mập, vẻ mặt hiền hòa, nụ cười tươi tắn như đang đùa giỡn với người khác. Hình ảnh đó đối lập hoàn toàn với vẻ mặt đầy phẫn nộ của Đảng Ái Dân và Phàn Tái Lệ. " Đã cười xong chưa hả, không thiếu cơ hội cười chúng tôi đâu, giờ thì nói cho tôi biết, làm sao để tìm cái thằng vương bát đản này?" Đảng Ái Dân hỏi thẳng:

Phàn Tái Lệ nhíu mày, hỏi kiểu gì thế, người ta có phải là thầy tướng số đâu mà trả lời nổi câu hỏi như thế? Chắc chắn là không rồi. Mộc Lâm Thâm lắc đầu liên hồi: "Ngốc Đản, sao chỉ số IQ của anh vẫn không tiến bộ gì thế? Tôi có bản lĩnh đó đâu? Cho dù tôi có thì cũng không thể nhanh như vậy được. Nếu tôi biết người đó ở đâu, tôi còn cần phải đi xăm mình làm gì? Ai không tìm được người thì tới chỗ tôi, sau đó tôi chỉ cần bấm ngón tay tính toán một chút là trực tiếp thu tiền được rồi, mỗi ngày trên cả nước có biết bao nhiêu người bị lừa chứ."

" À cũng phải, tôi đề cao thằng nhãi cậu rồi." Đảng Ái Dân trở mặt, lại hỏi:" Thế thì ít nhiều cũng phải chỉ điểm gì đi chứ, cậu ăn của tôi hơn một vạn đấy."

" Là do anh mời, bây giờ lại xót à?" Mộc Lâm Thâm nổi giận, cái thứ chó má này, tự dưng tới tìm mình làm phiền còn giở quẻ:

" Con mẹ nó, ^#$^, nếu cậu chẳng làm được tích sự chó gì thì trả hết tiền ăn cho tôi! Chính tên lừa đảo già này đã khiến tôi mất hết mặt mũi, tôi đã chọn hơn ba mươi người giỏi nhất trong tổng đội hình sự, rình từ trước Tết đến sau Tết, vậy mà chẳng bắt được lấy một sợi lông của hắn." Đảng Ái Dân chửi um lên:

Phàn Tái Lệ nghe xong chỉ biết ôm mặt lắc đầu, cuộc thảo luận về vụ án này thành hội chửi thề rồi. Mộc Lâm Thâm cười nhạo:" Anh kêu ca cái gì, thất bại là đáng đời, phương pháp của các anh, kiểu như thăm nhà, canh cửa, canh mộ, quá ư là tầm thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận