Nội Tuyến

Chương 554: Những con đường khác nhau. (8)

Quan Nghị Thanh thực sự là cô gái rất đơn giản, thế mà lại chẳng hiểu gì cả, chớp chớp mắt nhìn họ nghi ngờ:" Hai người đang chơi đánh đố đấy à?"

" Cái này cô không hiểu đâu, chuyện nam nhân phức tạp lắm, ha ha ha." Mộc Lâm Thâm cười nửa đùa nửa thật, khéo léo chuyển sang chuyện khác, nhìn thấy hai chiếc cốc khác trên bàn, y thuận miệng nói: "Ồ, hai vị đại nhân đây có phải bận đến mức chưa kịp ngồi ấm chỗ đã phải đi rồi không?"

" Đúng là như thế thật, có tình hình đột phát, nên họ được sở tỉnh gọi đi rồi." Quan Nghị Thanh đáp:

" Vụ án đó đến giờ vẫn chưa xong cơ à?" Mộc Lâm Thâm từ ngày đó rời đi đã không hỏi tới nữa:

Xem ra khó tránh khỏi đề tài này, Quan Nghị Thanh và Quách Vĩ đều bất lực gật đầu. Dù sao cũng nói tới rồi, Quan Nghị Thanh lấy điện thoại ra, cho Mộc Lâm Thâm xem những ảnh về những tang vật đã thu hồi được. Trong vụ án của Vương Tử Hoa và Khang Tráng, có 27 món cổ vật bị thất lạc suốt hai năm, hiện tại đã thu hồi được 15 món. Những thứ như tranh họa, thư pháp, đồ ngọc, nghiên mực, đều được ghi chú rõ ràng về nguồn gốc. " Bọn chúng phân tán tang vật khắp nơi, chúng tôi chạy qua chạy lại tới hai công ty bảo lãnh, một nhà đấu giá, một ngân hàng thương mại, chỉ thu hồi được chừng đó thôi. Thật không ngờ, bàn tay đen bí ẩn đó cuối cùng lại là người của chính chúng tôi. Tang vật mà chúng tôi tìm khắp nơi không thấy, hóa ra đang ở ngay bên cạnh." Quách Vĩ không biết phải diễn tả thế nào:

" Chi đội trưởng à? Lên tới vị trí cao như thế này mà lại đi cầm đầu một đám trộm cắp sao? Tôi không hiểu nổi." Mộc Lâm Thâm giờ mới biết chuyện này:

"Khi ông ta còn là cảnh sát khu vực đã từng bắt người của Du Tất Thắng. Trước đây chợ đen ở Hàng Châu và Thượng Hải hầu như có mối liên hệ chặt chẽ với nhau, nên mối quan hệ giữa hai người họ đã có từ nhiều năm trước." Quách Vĩ giải thích, những tình tiết vụ án này không cần phải giấu Mộc Lâm Thâm làm gì, bản thân y chính là bí mật lớn nhất trong vụ án này rồi còn gì:

Khi đó Du Tất Thắng chơi trò đen ăn đen chém bị thương Hà Thật, sau đó suýt bị nhóm Nhung Vũ xử lý, chính Tiêu Trác Lập đã ra mặt bảo lãnh. Sau đó, Tiêu Trác Lập lại phát hiện ra nhóm trộm này có trình độ chuyên nghiệp hơn Du Tất Thắng, do nhu cầu thúc đẩy từ hai bên, bọn chúng đã âm thầm thực hiện rất nhiều vụ án lớn. Nếu không có chiến dịch chống tham nhũng rầm rộ trên toàn quốc làm Vương Tử Hoa và Khang Tráng ngã ngựa, có lẽ ngay cả người báo án cũng chẳng có. " Thực ra đáng lẽ chúng ta sớm phải nghĩ đến điều này mới đúng, biết chính xác nơi ở của quan tham và chỗ giấu đồ tham ô hối lộ, những chuyện như thế này người trong giới giang hồ không làm được, nhưng lại không thể làm khó được người trong lực lượng cảnh sát. Chỉ cần tra xét mối quan hệ xã hội, rồi kiểm tra các bất động sản đứng tên họ, chẳng qua chỉ là việc sàng lọc vài địa điểm mà thôi ... Chậc, chọn mục tiêu là tham quan, không thể nói là không tốt, tiếc thay, không ai có thể kiểm soát được lòng tham của mình." Mộc Lâm Thâm đơn thuần bình luận trên sự việc, không có cảm xúc pha trộn vào đó:

Nhưng nói chung thì câu lưới trời lồng lộng thưa mà khó lọt có chân lý nhất định, vì trộm là trộm, chúng không chỉ làm vụ lớn, vụ nhỏ cũng chẳng tha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận