Nội Tuyến

Chương 272: Mỹ nữ được gả đi. (2)

Quần âu, áo sơ mi xanh, rất thanh thuần, đi đám cười ăn mặc thế này hơi kém, mà nói thật trong mắt Quách Vĩ, cách ăn mặc Quan Nghị Thanh hơi quê, nhưng hắn không dám nói ra, mà thật ra với hắn cũng không hề gì. Đưa tay ra làm một việc hắn luôn muốn làm, gỡ búi tóc của cô ra, dùng tay chải thẳng:” Rất xinh đẹp, còn ăn mặc cầu kỳ nữa thì định đoạt sự chú ý của tân nương à?”

Quan Nghị Thanh lườm hắn một cái, chạy vào khách sạn, mua cái phong bao đỏ từ siêu thị của khách sạn, rồi lại vội vàng chạy lên lầu. Quách Vĩ đứng dựa vào cửa xe, nhìn bóng dáng Quan Nghị Thanh chạy đi chạy lại thì bật cười lắc đầu, kết hôn à? Đúng nhỉ, bọn họ cũng đến tuổi đó rồi, bất giác tưởng tượng cảnh Quan Nghị Thanh mặc áo cưới lộng lẫy, ánh mắt nhìn cô càng thêm ôn nhu. Không biết ai sẽ là người sánh bước bên cô ấy? Mình có cơ hội đó không? Vòng tròn của giới cảnh sát không giống người bình thường, càng làm lâu càng ít, nhiều khi người muốn nhờ anh làm việc, anh chẳng thể làm, bạn bè anh cứ theo đó mà ít đi. Làm cái nghề này vài năm thôi, bạn bè của Quan Nghị Thanh cũng chẳng còn mấy. Hôm nay là đám cười của người chị em cùng phòng KTX đại học đấy, bọn họ từng thân thiết như hình với bóng, ấy vậy mà bao lâu rồi chưa gặp? Đáng lẽ dịp này là cả đám tụ tập tíu tít chuẩn bị cơ, vậy mà cô quên béng mất. Đi thang máy lên tầng 18, phòng tân hôn đã được trang trí gần hoàn tất, tân nương mặc váy cưới trắng tinh khôi vừa mới thấy cô tới thì hưng phấn hét chói tai lao lấy ôm chặt. “ Oa, Thi Thi, bạn thật xinh đẹp.” Quan Nghị Thanh nhìn cô bạn mình, vốn xinh đẹp hơn người, trang điểm tỉ mỉ, càng đẹp ngạt thở, cô suýt nữa thốt ra mấy câu thơ cổ cơ, nói thế nào nhỉ, mặt như vầng trăng, da như mỡ đặc, mắt tựa đầm sâu, mi liễu thanh mảnh, đôi mắt sáng trong, cánh môi cong mềm và gò má mịn màng, tập hợp trên một đôi lúm đồng tiền hoàn hảo, còn phối hợp với áo cưới cầu kỳ cúp ngực, khoe trọn vai trần gợi cảm cùng đồi ngực tròn đầy, làm cô trong khoảnh khắc đó cũng muốn làm tân nương:

Cô bạn vừa vui mừng, ngay lập tức trách móc:" Thanh Thanh, bạn quá đáng thật đấy, chẳng thấy mặt mũi đâu, nếu ngay cả hôm nay mà bạn cũng không tới, sau này mình không nhận người chị em như bạn nữa ... Nào, giới thiệu một chút, đây là chị em ngủ ở giường trên tôi, Quan Nghị Thanh, là cảnh sát đấy."

Vừa mới làm quen mấy người, lại thêm vài người bạn thời đại học tới, một đám cô gái hét ầm ĩ, vây quanh Quan Nghị Thanh nói hết chuyện này chuyện kia, cô ứng phó không xuể. Một đám các cô gái lâu ngày gặp lại, trường hợp như thế chỉ có thể miêu tả bằng một chữ thôi: Loạn. Ban đầu, Quan Nghị Thanh chỉ định tặng quà cưới rồi lặng lẽ rời đi, nhưng lời còn chưa kịp nói ra đã bị mấy người bạn học lâu năm không gặp kéo xuống lầu, đòi chụp ảnh chung dưới sảnh, nơi này được bao trọn rồi, trang trí hoa tươi rực rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận