Nội Tuyến

Chương 656: Nóng lòng về nhà. (4)

" Sao mày ăn nói như thế? Hay dở gì thì anh ấy cũng là lãnh đạo của tao mà." Như Hoa hùng hổ đi tới hỏi tội Mộc Lâm Thâm, bênh vực cho lãnh đạo mới:

" Thằng ngu xuẩn nhà mày, mày có biết đây là thứ cảnh phục gì không?" Ai ngờ Mộc Lâm Thâm như ăn phải thuốc nổ, hùng hổ mắng:

" Cảnh phục là cảnh phục chứ còn là cái gì nữa." Như Hoa đắc ý vuốt phẳng cảnh phục trên người, chất liệu không tốt lắm, hơi bèo nhèo:

“Đồ ngốc… nhìn xem đây là chữ gì, hiệp cảnh…. Mày có biết hiệp cảnh là gì không? Chính là đám công nhân tạm thời ấy, không có quyền đeo phù hiệu cảnh sát, không có quyền mang theo công cụ hỗ trợ hay thực thi pháp luật đâu. Đồn công an và đội điều tra hình sự tuyển rất nhiều người kiểu này, vớ vẩn một cái là vơ được cả nắm đấy, xem mày vui như thằng ngốc kìa.” Mộc Lâm Thâm mới đầu không định nói đâu, mẹ nó thằng Ngốc Đản khốn kiếp đó, y không che đậy giúp nữa:

Như Hoa nhìn thử phù hiệu trên tay áo, quả nhiên là hiệp cảnh. Nhìn kỹ lại, không có hoa cài cổ áo, huy hiệu cũng có vấn đề. Hắn thò tay vào túi, ôi trời ơi, trong túi còn có một lỗ thủng to, rõ ràng là đồ cũ của thằng nào đó, vậy mà dám nói là đặt may riêng cho hắn. Mộc Lâm Thâm càng nói càng gay gắt: “Mày không đi đái một bãi rồi soi gương xem à? Cơ quan nhà nước nào thèm nhận loại người như mày? Mày có biết sự khác biệt giữa hiệp cảnh và cảnh sát không?”

" Khác gì?" Như Hoa bàng hoàng:

" Tao nói cho mày biết, cảnh sát là vợ có giấy tờ đăng ký, được cưới gả đàng hoàng, dù có lên giường hay không thì vẫn là vợ. Còn hiệp cảnh là thứ gái người ta tìm tới khi động dục, dù mày phục vụ trên giường làm người ta thỏa mãn thế nào, mày vẫn không thành vợ được ... Cảnh sát thì có đăng ký trong hồ sơ, còn lại hiệp cảnh như mày, người ta chơi xong kéo quần lên đá đít đuổi đi, mày chẳng có chỗ mà khóc." Mộc Lâm Thâm dùng ngôn ngữ ác độc nhất nói:" Đó là chỗ khác biệt đấy thằng ngu."

" Con mẹ nó, quá đáng lắm." Như Hoa nghe mà lửa giận bốc cao ba trượng, quay ngoắt lại, hùng hổ đi tìm Đảng Ái Dân:

Gác cổng căn bản không ngăn người này, vì biết đây là khách quý của đội. Mọi người trong sân tập đều quen mặt hắn, mỗi ngày hắn đều cười tươi roi rói, mang niềm vui đến cho mọi người. Nhưng ai ngờ hôm nay lại khác, hắn mặc bộ đồng phục hiệp cảnh trông cực kỳ lố bịch, đứng giữa sân hét lớn:

" Ngốc Đản ... Ngốc Đản mày ra đây ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận