Nội Tuyến

Chương 170: Nhất phiến khuynh giai nhân. (5)

Có điều không tìm ra thông tin gì liên quan tới Giả Phương Phi, phản ứng của Lạc Quan Kỳ lại khác hai người kia, ông ta vẫn rất phấn chấn:" Điều này chứng tỏ phương hướng của chúng ta là chính xác, nếu như gõ phím vài cái mà có thể tra ra được tiền án thì tôi hoài nghi rồi."

Đồng chí thế hệ cũ, luôn có sự bài xích với đồ công nghệ cao, thà ngồi cả ngày vẽ trục thời gian không chịu thao tác trên máy tính. Phạm Văn Kiệt cười đồng cảm:" Đại bộ phận vụ án được phá đều là lần theo manh mối, lần này xem ra chúng ta lại ôm cây đợi thỏ. Thế nhưng hai vị ngàn vạn lần đừng vì thế mà mất cảnh giác nhé, không thể bỏ qua bất kỳ một điểm nghi vấn nào, bắt đầu từ bây giờ tiến vào trạng thái tiền chiến. Đối với vị nội tuyến này, phải tiến hành giám thị và bảo vệ toàn thời gian ... Giá trị của cậu ta càng lúc càng cao rồi."

" Tôi đã làm rồi ạ, đội viên chi viện đã vừa liên lạc được với Liên Cường và Mã Phong Hỏa." Diệp Thiên Thư không phải chỉ biết được lệnh mời làm, hắn mới là người điều hành thực tế của tổ chuyên án:

" Tốt, vậy 3326 thì sao?" Phạm Văn Kiệt hài lòng, cho tới nay chàng hậu bối được ông ta nâng đỡ này chưa khiến ông thất vọng:

Không được, Diệp Thiên Thư nuối tiếc lắc đầu giải thích, tướng mạo đặc trưng cùng với lý lịch của 3326 cùng lắm chỉ có thể làm tay sai, bây giờ được sử dụng như lái xe, căn bản không vào được tầng hạch tâm của tập đoàn đó. Chuyện này không thể trách bọn họ được, theo kế hoạch ban đầu thì 3326 giúp Lư Hồng Bác trốn thoát khỏi bệnh viện tâm thần, từ đó kiến lập hữu nghị, trở thành thân tín kiêm vệ sĩ của ông ta, xác định ông ta có bệnh thật hay không? Đồng thời qua mối quan hệ của Lão Lư để tìm ra người bên trên. Rõ ràng với nhiệm vụ này 3326 đã làm rất tốt, qua đó bọn họ tìm ra Hà Ngọc Quý và Dương Mộng Lộ. Thế nhưng sự xuất hiện bất ngờ của nội tuyến đã đẩy vụ án đi xa hẳn khỏi quỹ đạo ban đầu, vai trò của 3326 không còn nhiều nữa, vì ngay cả Lư Hồng Bác cũng chỉ là mắt xích nhỏ trong đó, không đủ sức nặng. Có thể nói bố trí ban đầu tụt hậu quá xa so với diễn biến hiện tại. Phạm Văn Kiệt chợt nhớ ra:" Phải rồi đã có tung tích của Lão Lư chưa? Phi vụ lớn thế này lại thiếu bóng dáng của ông ta thì lạ đấy."

" Dạ ..." Diệp Thiên Thư lấy chiếc máy tính bảng ra, tra ngược lại thông tin phản hồi, báo cáo:" Khi Hà Ngọc Quý xuất hiện ở Thượng Hải, phía tổ chuyên án Thượng Hải đã lập tức bám theo, nhưng ông ta chỉ có một mình, không thấy Lư Hồng Bác. Bọn họ tra ngược hành trình của ông ta, theo thân phận giả ông ta sử dụng tra ra hành trình bắt đầu từ ga tàu cao tốc Trung Châu. Cảnh sát Trung Châu tiếp nhận thông tin từ phía Thương Hải để tra tiếp hành tung của Hà Ngọc Quý, quả nhiên ông ta từng đưa Lư Hồng Bác tới đây, nhưng chỉ đưa tới một khách sạn rồi bỏ lại, tiếp tục hành trình tới Thượng Hải."

" Lư Hồng Bác đang làm gì?" Không giống như Diệp Thiên Thư còn non trẻ, cảnh sát lâu năm như Phạm Văn Kiệt chưa buông lỏng cảnh giác với lão già tâm thần đó, ông ta lại chịu đứng ngoài cuộc chơi thì thật vô lý:

" Vốn là mất tích rồi, Lư Hồng Bác tới Trung Châu chỉ ở khách sạn một ngày là đi, không rõ tung tích, kết quả từ trong thông báo của tổ chuyên án 402 Trung Châu phát hiện ra cái này." Diệp Thiên Thư đưa máy tính bảng cho Phạm Văn Kiệt, để ông ta tự xem:

Chủ nhiệm Phạm còn tưởng nhìn nhầm, khó tin nói:" Hả? Ông ta lại bị đưa vào bệnh viện tâm thần rồi?"

" Vâng, ông ta được một điểm đa cấp mời giảng bài, không ngờ trong số thành viên bị lừa lại có một người thuộc nhóm địa đầu xà Trung Châu, kết quả là bị người ta dẫn người tới phá, may mà cảnh sát đương địa kịp thời can thiệp nếu không đám đa cấp đó thảm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận