Nội Tuyến

Chương 148: Cách phá cục tàn nhẫn. (4)

Chuyện quỷ quái gì thế này? Tên vừa tới liên hệ với thằng mặt trắng là ai? Sao đột nhiên lại cùng thằng to xác bỏ chạy vào trong ngõ thế kia? Hai tên bám đuôi ở trong xe nhìn thấy từ xa, vì không nghe thấy Ngốc Đản nói gì, cho nên chẳng hiểu gì hết, chỉ thấy thằng nhãi mặt trắng kia cũng đã nhảy lên cái xe đạp điện chuồn mất. Một tên giục:" Mau bám theo đi, nếu không nó chạy mất giờ."

" Không sao, Đồ ca đã trải các huynh đệ khắp nơi rồi, nó chạy đi đâu được." Lái xe hỏi:

" Thế là sao nhỉ? Ơ cái thằng to xác đâu mất rồi?" Tên ở ghế phụ lái ngó quay, vừa mới để ý thằng mặt trắng nhảy lên xe đạp, thoắt cái thằng đen xì kia đã không thấy bóng dáng đâu nữa:

Lá xe rõ ràng cũng bị Mộc Lam Thâm thu hút, ngây ra:" Mày hỏi lắm thế, tao mà trả lời được thì tao đã thành đại ca rồi:

Hai thằng theo dõi đang bị một loạt biến cố bất ngờ làm rối não thì điện thoại gọi tới, Đồ ca hỏi xảy ra chuyện gì, cả hai ú a ú ớ, thế là bị chửi mắng một trận. Lái xe đi qua bốn con phố, mấy chiếc xe theo dõi không ngờ tụ lại làm một ở đầu đường Thái Bạch, bấy giờ cả đám mới hiểu ra, thằng nhãi kia trêu bọn họ, căn bản là lang thang không có mục đích. " Ê, không phải đâu, mày xem nó nhận điện thoại kìa." Trong một cái xe khác, tên trọc đầu xăm mình chỉ Mộc Lâm Thâm đang nhận điện thoại bên đường, sau đó y đột nhiên tăng tốc, người rạp xuống xe như tay đua:

" Mau bám theo." Tên trọc ghế phụ lái vừa thúc giục vừa gọi điện báo Đồ ca:

Vòng qua đường Thái Bạch, vào phố Hạnh Phúc, chạy xuyên khu dân cư Hài Hòa, cách nơi giao dịch vừa rồi không xa, sâu trong cái ngõ nhỏ của khu dân cư cũ, trước một căn nhà dân ba tầng cũ kỹ nhưng chưa tới mức nhà cổ. Mộc Lâm thâm dừng xe, thấy Ngốc Đản đợi sẵn ở cửa đang ra hiệu cho mình, cùng hắn đi lên lầu. Nhà có ba tầng, chẳng sạch sẽ cho lắm, đồ đạc chất như cái nhà kho, bọn họ đi vào gian phòng mấy chục mét vuông, Ngốc Đản chỉ phòng vệ sinh. Mộc Lâm Thâm đứng bên cửa ghé đầu nhìn, ái chà, không phải là nam tử bán chứng minh thư kia sao, Ngốc Đản đúng là hung hãn, chẳng biết làm thế nào, tên đó ngồi trên bồn cầu ngoan như chim cút. Dụ ra, sau đó dọa bỏ chạy, tên đó cuống cuồng chạy thoát thân, nào biết mục đích của đối phương không phải là bắt hắn, mà là để bám theo tìm tới hang ổ của hắn. Đúng là hang ổ thật, Ngốc Đản ngoắc ngoắc ngón tay chỉ một gian phòng khác, Mộc Lâm Thâm mở cửa ra nhìn, cửa vừa mới mở thì mùi mực xộc vào mũi, làm y không dám vào, chi đứng ngoài cửa nhìn. Trên bàn giấy tờ thành từng đống, nào là bằng tốt nghiệp, giấy chứng nhận, gì cũng có. Máy in, máy quét, máy vi tính, không phải loại xịn, trông như đồ nhặt ở đống rác đem về lắp ráp vậy, nhưng mà có vẻ cũng có trình độ lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận