Nội Tuyến

Chương 581: Không phải chuyện đơn giản. (1)

Rốt cuộc cũng tóm được tên này rồi, coi như tiền bỏ ra không uổng phí, Đảng Ái Dân khoác vai Mộc Lâm Thâm, cười tới rách miệng, bắt đầu nói vào vụ án: "Cậu xem cậu này, cứ bất học vô thuật có phải tốt không, nghiên cứu nghệ thuật cái gì chứ ... Ê, để tôi nói cho cậu biết, người này chắc chắn cậu sẽ thấy hứng thú. Người ta gọi hắn là Vua lừa đảo, bất kể là lừa trẻ con hay lừa vợ người khác, dù là lừa cơ quan nhà nước hay lừa cả bọn tội phạm, hiếm khi thất thủ. Tôi vừa nhìn thấy người này đã cảm thấy hắn và cậu đích thị là anh em ruột đấy."

" Này này, anh có khen thì cũng phải khen cho nó tử tế, tôi lừa lọc gì ai chứ, tôi kiếm tiền bằng công sức lao động đàng hoàng, đóng thuế đầy đủ." Mộc Lâm Thâm tỏ ra rất không vui:

"Không không không, ý tôi không phải vậy, ý tôi là, kẻ lừa đảo chẳng phải cũng là người hiểu tâm lý nhất sao? Hắn và cậu đúng là bên tám lạng người nửa cân đấy." Đảng Ái Dân thay đổi cách diễn đạt:

" Thế không phải vẫn là chửi tôi à? Nói tôi ngang với thằng lừa đảo, mẹ nó, anh có biết nói chuyện không vậy?"

" Được được cậu biết tôi không giỏi ăn nói mà ... Nói thế này đi, bỏ qua vấn đề phạm tội, người này có khả năng còn giỏi hơn cậu một chút đấy."

Mộc Lâm Thâm tỏ vẻ không phục, khịt mũi một cái, giơ ngón giữa lên: " Ngốc Đản, bất kể là anh có ý gì, hạ thấp tôi sẽ gặp báo ứng đấy... Có tin tôi lừa anh rơi xuống hố xí không?"

"Ôi, cả đội chúng tôi sớm đã rơi vào hố xí rồi, mà rơi trong đó không chỉ một ngày cơ ... Muốn biết không? Gã này hại chúng tôi đến mức năm mới cũng chẳng yên lành, phải ngồi trong băng thiên tuyết địa suốt ba tháng..." Đảng Ái Dân nói với vẻ khổ sở, mở cửa xe ra, mời Mộc Lâm Thâm lên:

Mộc Lâm Thâm nghe vậy thì cười rõ tươi: "Được, làm quen vậy, người có thể khiến anh khổ sở như thế, tôi thật sự thấy hứng thú."

Phàn Tái Lệ nhận ra rằng, có lẽ Đảng Ái Dân là người hiểu rõ nhất cách dùng giọng điệu gì để giao tiếp với người này. Khi xe bắt đầu chạy, Mộc Lâm Thâm đã cầm chiếc máy tính bảng mà Đảng Ái Dân đưa cho, chăm chú lật xem tình hình vụ án. Chiếc xe chở họ thẳng tới khách sạn nơi hai người đang ở. Cho đến khi xuống xe, Mộc Lâm Thâm vẫn đang xem, nét mặt y lộ rõ vẻ nghiêm trọng khó tả…

Từ lúc trên xe trở về khách sạn nơi họ ở, đã uống hai ly trà nhưng Mộc Lâm Thâm vẫn chưa kịp nói lời nào, y như bị ma nhập, hoàn toàn bị thu hút bởi những tài liệu vụ án mà Phàn Tái Lệ đưa cho. Đảng Ái Dân nhận ra sự thay đổi ở Mộc Lâm Thâm, y bớt đi sự xốc nổi, thêm vào đó là sự trầm ổn, bớt đi vẻ hoa mỹ, lại tăng thêm phần chân thật. Không còn giống như chàng thiếu gia luôn mang vẻ mặt hờ hững trong ký ức nữa, mỗi lời nói và hành động của y toát lên một sự chững chạc vững vàng khó diễn tả thành lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận