Nội Tuyến

Chương 374: Nhanh trí thoát vòng vây. (2)

Cái loại phần tử cứng đầu cứng cổ được tôi luyện ở trong ngục tù như Mã Ngọc Binh và Mao Thế Bình, cho có bắt tận tay chúng còn quanh co chỗi cãi nữa là, chúng hiểu luật lắm, không dụ, không dọa nổi đâu, thế nên khi bị bắt chúng rất ngoan ngoãn phối hợp, không dùng bạo lực chống lại bắt giữ. Giờ bắt thì bắt rồi, nhưng không đủ chứng cứ, giờ phải làm sao? Sai sót nghiêm trọng của nguồn tin đã khiến vụ án này trở thành một vụ lỡ làng, nhưng Phan Song Long chắc chắn sẽ bị định tội, phía Thâm Quyến nắm giữ không ít bằng chứng phạm tội của hắn, nếu không đã chẳng bám sát như vậy. Tiêu Trác Lập cẩn thận hỏi Thân Lệnh Thần: “ Lệnh Thần, anh dù sao cũng là người được điều động từ chỗ chúng tôi, không thể khoanh tay đứng nhìn được.'"

" Không phải là nghe thấy chuyện tôi chạy ngay về đây sao?" Thân Lệnh Thần tỏ thái độ:

" Tình hình bên đó thế nào, có thể dùng lời khai bên đó đảo ngược tình thế bên này không?" Tiêu Trác Lập hi vọng bên đó có chứng cứ vững chắc kéo theo đám này:

Việc tiến hành song song hai vụ án, nếu có thể khai thác lời khai từ Phan Song Long để thúc đẩy ngược lại quá trình thẩm vấn ở đây, quả là một cách hay. Thân Lệnh Thần thoáng suy nghĩ một lát rồi lắc đầu. Sắc mặt Tiêu Trác Lập tối sầm lại. Thân Lệnh Thần nhắc nhở: “ Chi đội trưởng Tiêu, hãy tin tôi, khúc xương bên Thượng Hải khó gặm hơn mấy miếng thịt này nhiều."

" Có đúng không đấy." Tiêu Trác Lập nghi ngờ, dù hai bên có thân thiết, nhưng khi lập công à, ai mà muốn nhường phần cho người khác, hắn có lý do không tin:

" Vậy anh thử nghe xem nhé, có năm người tham gia bắt giữ phía Thâm Quyến, hắn không hề phát hiện ra, ra tay bất ngờ mà bị hắn rạch cổ tay một người, làm trật khớp một người, đánh ngã một người, suýt chút nữa thì thất bại. Nếu không phải may mắn phía Thượng Hải Hải cử hai tổ giám sát vừa đúng lúc có mặt ở đó, e rằng hắn đã chạy thoát rồi, mà còn phải nổ súng bắn hắn đấy …” Thân Lệnh Thần nói nhỏ, ngay cả hắn cũng hơi bất ngờ, võ nghệ của Phan Song Long lại giỏi đến mức như vậy, nếu đối mặt với cảnh sát bình thường, e là hoàn toàn không phải đối thủ của người ta, ngay cả như vậy, vẫn phải nổ súng bắn trúng mấy phát mới bắt sống được, bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện giả chết:

Vẻ mặt của Tiêu Trác Lập càng trở nên nghiêm trọng hơn. Thân Lệnh Thần vừa gập ngón tay vừa nói: "Anh biết xuất thân của bọn chúng là gì không? Phan Song Long, Mã Ngọc Binh, Mao Thế Bình, và cả những thành viên tiềm tàng của băng nhóm, đều là con em của nhà máy thép Hải Cương. Những băng nhóm nhỏ được nuôi dưỡng trong môi trường khu tập thể đó, trộm cắp từ nhỏ đến lớn, quan hệ giữa chúng vô cùng khăng khít. Anh biết vụ án tổ chức xã hội đen Du Tất Thắng chứ? Ngay cả Du Tất Thắng năm xưa cũng bị bọn chúng truy sát mấy con phố, hoàn toàn không thể đụng vào bọn này.'"

Vì vậy, cần phải từ từ tính toán, vì vậy, cần phải buông bỏ thành kiến địa phương… Sau những lời khuyên này, sự hợp tác giữa hai địa phương Hàng Châu và Thượng Hải đã diễn ra suôn sẻ, hơn nữa Thân Lệnh Thần còn ngồi xuống viết một bản báo cáo tình hình cho chi đội trưởng, trong đó xuất hiện những từ ngữ như sau:

… Hành động lần này do sai sót của nguồn tin nên không thu giữ được tang vật tại hiện trường, tuy nhiên, những người liên quan chính đến vụ án đều đã bị bắt, hiện tại, chúng tôi đang điều tra sâu hơn … Xét thấy tính phức tạp của vụ án vượt quá dự kiến, hơn nữa các nghi phạm đều xuất thân từ doanh nghiệp Hải Cương trước đây, nay đề nghị đội của chúng tôi và phía Thượng Hải phối hợp điều tra vụ án. Văn bản được giao vào tay chi đội trưởng Tiêu, hắn xem một lượt rồi cười với Thân Lệnh Thần:" Anh làm tôi bất ngờ đấy, không giống anh trước kia, khôn khéo hơn nhiều lắm."

" Cái này nên gọi là … đã trưởng thành về mặt chính trị rồi. Được rồi Chi đội trưởng Tiêu, tôi xin phép đi trước, tiến triển của hai vụ án chúng ta sẽ trao đổi thông tin cho nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận