Nội Tuyến

Chương 249: Mở đầu thế giới ly kỳ. (10)

Khi tin tức Mộc thiếu gia chịu chưa nổi nửa tháng học việc đã ném mũ chửi bếp trưởng bỏ đi truyền về tai Lão Mộc, Lão Mộc chỉ biết thở dài, không biết phải nói gì hơn. Trên đời này mỗi người tìm ra được vị trí của mình mới là chuyện quan trọng nhất, kể cả năng lực anh không đủ, định vị đúng bản thân cũng có thể chắp thêm cánh, thế nên người xưa mới nói, nam nhân sợ nhất làm nhầm nghề. Chuyện diễn ra hoàn toàn không giống như xếp đặt của Lão Mộc, khi Lão Mộc đang vắt óc nghĩ xem nên tìm việc gì cho con trai thì vận mệnh của Tiểu Mộc sau khi chạm đáy đã bật ngược lại. Lại thêm một tháng nữa, luật sư Vương nói với Lão Mộc, Tiểu Mộc đã tới thành phố Hàng Châu, làm nghiệp vụ viên cho một công ty xuất nhập khảu nước ngoài rồi, với nền tảng tiếng Anh vững chắc của y, có vẻ công việc ở đó rất thuận lợi, lương khởi đầu đã là 5000. Xét vô số tiền án của thằng nghịch tử, Lão Mộc không tin vội, lén lút phái trợ lý đi xác minh, không ngờ là đúng thật, con trai mình lại mặc đồng phục công nhân, đứng kiểm kê hàng hóa ở công trường. Kết quả báo về làm ông ta an ủi phần nào, thầm đếm xem thằng con mình làm được bao lâu. Một tháng rồi, vẫn vượt qua được ... Đã hai tháng, vậy mà vẫn ở lại làm việc. Ba tháng sau, Tết đã hết, ngày đầu tiên đi làm, tại công ty Đại lý hải quan Xuất nhập khẩu Viễn Hàng, ông chủ Trương tức giận xông từ phòng quản lý vào khu vực văn phòng nhân viên. Vẻ mặt giận dữ cùng dáng đi làm mặt đất rung chuyển của ông ta khiến các nhân viên hoảng sợ. Thông thường, tình huống này là dấu hiệu cho thấy ai đó sắp bị sa thải, nhưng hôm nay trông đặc biệt nghiêm trọng hơn bình thường. Không ngờ rằng đối tượng chính là Mộc Lâm Thâm vừa mới vào công ty, đang rất được lòng người, ông chủ Trương ném một xấp tờ khai hải quan vào mặt y, mắng chửi:" Cút xéo, con mẹ nó chứ, du học sinh cái chó gì, đến chó còn giỏi hơn mày."

Mộc thiếu gia cũng chớp mắt bùng nổ, làm chó tăng ca suốt ba tháng trời, lửa giận tích lũy trong người phun trào trong khoảnh khắc, ôm cả hộp tài liệu trên bàn úp vào đầu ông chủ Trương, chửi lại:" Ông mày nhổ vào, sớm không muốn làm cái công việc chó má này nữa rồi, hứa hẹn tiền thưởng cuối năm cho mọi người mà một xu cũng không có, còn muốn mọi người bán mạng cho ông à? Ông tự đi mà bán đi."

Ông chủ Trương tức tới muốn thăng thiên luôn, chưa bao giờ thấy thứ nhân viên nào lại khốn kiếp như thế này, nhất thời không nhịn được tát chát một phát. Mộc thiếu gia nào phải thứ hiền lành gì, đã thế lại theo đám hình cảnh học được vài chiêu võ bẩn, thế là đáp trả ngay ông chủ Trương bằng hai cái tát nổ đom đóm, nhân cơ hội người ta choàng váng bồi một cước, sau đó co cẳng chạy. Ông chủ Trương bò dậy ngay, ôm mặt đuổi theo, ai ngờ trúng kế, ăn thêm vài cú đá nữa, nếu không có nhân viên khác liều mạng hộ giá, ông chủ Trương phen này nhập viện là cái chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận