Nội Tuyến

Chương 070: Biến cố ở khắp nơi. (3)

Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ thừa nhận, sinh mệnh của tôi mỗi ngày đều đang tiếp nhận thứ tương tự khảo nghiệm. Nếu như tôi kiên trì bền bỉ, dũng cảm tiến về phía trước, nghênh đón khiêu chiến, như vậy tôi nhất định sẽ thành công.

Tôi vững tin, tận cùng của sa mạc ắt phải là ốc đảo. Chỉ cần tôi còn một hơi thở, tôi sẽ kiên trì tới cùng, bởi vì tôi biết rõ bí quyết để thành công: Kiên trì không ngừng, cuối cùng sẽ thành công.

Tôi là kỳ tích vĩ đại nhất của giớ tự nhiên, tôi không thể dễ dàng thỏa mãn như động vật, trong lòng tôi hừng hực cháy ngọn lửa đời đời truyền thừa, tôi khích lệ bản thân vượt qua chính mình, tôi phải khiến ngọn lửa này càng cháy càng mạnh, tuyên bố với thế giới rằng tôi là người kiệt xuất. Tiềm lực của tôi là vô cùng vô tận, trí não, thể năng của tôi chỉ cần khai phá một chút thôi là có thể vượt qua được bất kỳ thành tựu nào trước kia ... Từ hôm nay trở đi, tôi phải khai phá tiềm lực.

Tiếng đọc sách vang vang truyền ra từ một căn phòng đóng kín, ở trong phòng, Mộc Lâm Thâm mặc áo thun rộng rãi, quần ngố thoải mái, ngồi khoanh chân trên giường, trước mặt đặt cuốn Dương bì quyển đẹp đẽ, đọc vang vang như tín đồ tôn giáo.

Bên ngoài cửa sổ, núi xanh như họa, mặt trời như lửa.

Bên trong phòng kín, nóng nực khác thường, mồ hôi như tắm.

Mộc Lâm Thâm lau mồ hôi trên gương mặt đã đỏ rực vì nóng, đột nhiên tức giận rống lên:" Fuck cả nhà con mẹ mày ... Đây là sách cho người nghèo xem, một công tử gia tài bạc triệu, ngọc thụ lâm phong như lão tử mà còn cần khai phá tiềm lực à? Đến nỗ lực cũng không cần ..."

Thực ra tiếng rống đó chỉ phát ra trong lòng y thôi, bên trong lòng y vẫn chửi, còn bên ngoài thì miệng vẫn đọc sách vang vang đều đều, ngay cả nét mặt cũng không có bất kỳ biểu hiện khó chịu nào. Bởi vì y hiểu rất rõ xung quanh gian phòng trông rất xa hoa này gắn đầy camera, đang theo dõi nhất cử nhất động của mình, y càng hiểu vì sao đối phương lại bắt y phải đọc thứ sách rẻ tiền kia … yếu quyết ở trong này, giống như Kinh cô-ran của người Hồi giáo vậy, làm giáo đồ mới vừa gia nhập, chỉ cần quanh năm suốt tháng đọc kinh, nhất định có hiệu quả thanh lọc tâm linh.

Đó là nguồn cội của tín ngưỡng, chỉ cần đọc một nghìn lần, đoán chừng rất nhiều người sẽ tin chân chúa vạn năng cùng với thượng đế.

Vì sao tất cả tôn giáo khác nhau, bất kể là Phật, Đạo, Hồi, Hindu ... Không cần biết là thứ tôn giáo gì, đều có quyển kinh, đều bắt người ta đọc đi học lại, vì mục đích tất cả đều giống nhau, muốn tẩy não khắc sâu tâm trí của người ta.

Giống như Friedrich Nietzsche đã nói, lời nói dối lặp đi lặp lại một nghìn lần cũng sẽ biến thành chân lý.

Đại bộ phận giáo nghĩa của các tôn giáo đều dạy người ta hướng thiện, nhưng vừa vặn có một điều trào phúng là, các tổ chức cực doan, cũng chính là đoàn thể tín ngưỡng tôn giáo.

Giống như cuốn sách truyền cảm hứng nổi tiếng khắp thế giới Người bán hàng vĩ đại nhất thế giới này, nó trở thành tài liệu giáo dục của tổ chức đa cấp, đây là kết quả làm người ta dở khóc dở cười.

Bộp ... đọc xong phần ngày hôm nay, gập sách lại, Mộc Lâm Thâm rời giường đi vào phòng vệ sinh, rào rào dội nước lạnh lên người, phương bắc khô nóng đối với y mà nói là điểm khó chịu nhất. Bị tên điên Lư Hồng Bác bắt cóc đưa về vùng ngoại ô không rõ tên của Trường An đã được vài ngày rồi, đại bộ phận thời gian y bị nhốt ở trong phòng đọc Dương bì quyển, thi thoảng được ra ngoài đi dạo cũng có vài người đi cùng, muốn chuồn là không thể nào.

Đây đúng là vừa thoát khỏi hang hùm đã rơi vào ổ sói, Mộc Lâm Thâm liên tục chửi bới trong lòng, không biết có phải là Dương bì quyển đã khơi lên đấu chí của y hay không, trong đầu y chỉ có toàn là làm thế nào để đào tẩu. Hơn nữa Mộc Lâm Thâm thấy bản thân rất hưng phấn, giống như đây phiên bản đời thật của trò chơi Thoát khỏi phòng kín - Escape room vậy. Không phải là ai cũng có cơ hội trải nghiệm điều này đâu.

" Điều đầu tiên, dứt khoát không được chọc giận bọn cướp."

" Điều thứ hai, nhất định phải nghĩ cách để làm cho bọn chúng buông lỏng cảnh giác."

" Điều thứ ba, nhất định phải khiến cho bọn chúng thấy rằng mình không có chút uy hiếp nào."

Mộc Lâm Thâm lẩm nhẩm trong lòng tri thức được học tử lớp trốn thoát, đó là lớp học mà cục di dân của Mỹ chuyên môn mở để dạy cho con cái nhà giàu, nghe nói là để đề phòng thế lực XHĐ nhắm vào quần thể di dân. Có điều về sau lớp học này đóng cửa rồi, lại nghe nói là do rất nhiều XHĐ đương địa đi làm quân cho con cái của đám tham quan và nhà giàu luôn, căn bản không lo bị bắt cóc nữa. Người Mỹ cũng rất đau đầu với đám con cái nhà giàu này, vì bọn chúng có thói quen phá hoại quy tắc, gây ra cho họ vô số phiền toái.

Đúng, là quy tắc, Mộc Lâm Thâm hiểu, mình phải nắm rõ được quy tắc của một hoàn cảnh, như thế mới tìm ra được sơ hở của hoàn cảnh đó, cá thể đối đầu với đoàn thể, bất kỳ chủ nghĩa anh hùng nào cũng là lời nhảm shit mà thôi.

Tắm rửa sạch sẽ, lau người không còn một giọt nước, mặc quần áo mới sạch sẽ, mùi hóa chất giặt tẩy làm y hơi nhăn mày, vẫn chịu được, ngồi dưới máy điều hóa cho mát một lúc liền sắp tới giờ cơm trưa.

Cửa mở ra, hai nam tử cầm mấy cái túi lớn đi vào, trong đó có một người chính là Ngốc Đản, nay đã được thăng cấp thành tay sai của cái tổ chức bí mật này. Hắn hất đầu một cái, người còn lại cười đi ra ngoài, đóng cửa lại.

" Mặc quần áo vào đi." Ngốc Đản ném cái bọc tới:

Mộc Lâm Thâm có chút nghi hoặc, rơi vào tay người ta thì phải cúi đầu thôi, bảo sao làm nấy, nhưng y có một yêu cầu, quần áo phải giặt sạch mỗi ngày, y cũng phải tắm rửa mỗi ngày, nếu không thỏa mãn điều kiện cơ bản này, những cái khác không cần phải nói nữa.

Cho tới giờ điều kiện này được thỏa mãn rất tốt, mặc dù quần áo còn xa mới phù hợp với tiêu chuẩn của y, nhưng đủ dùng rồi, sao hôm nay lại đưa tới quần áo gì nữa chứ? Chúng lại bày trò gì đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận