Nội Tuyến

Chương 211: Hành động lớn: Lôi Đình. (13)

Xưa nay tiền bạc trước nay luôn là thứ hay, ai cũng muốn, chỉ hận tiền toàn thiên hạ không phải của mình, nhưng trong sự kiện xảy ra ở Thương vụ Vĩ Hằng lại có điều kỳ lạ là không ai nhận số tiền bẩn thu được kia là của mình, ngay cả 500 vạn tiền mặt được thu trực tiếp từ hiện trường công ty ở Kim Khoa Khải Việt cũng không ai nhận. Bọn họ người nào người nấy thà làm người nông dân nghèo khổ, nói đi nói lại, cũng chỉ là chuyện ba bữa không đủ ăn, bị tổ chức lừa đảo lừa gạt, tiền gì đó không liên quan gì tới họ. Khi tái thẩm vụ của Hà Ngọc Quý, Lão Hà khóc lóc thảm thương, khóc lóc kể lể rằng không chỉ không kiếm được một đồng nào, mà còn mất hết tài sản tích cóp được suốt mười mấy năm… Ôi trời ơi, cái thằng Lâm Mộc Sinh, cái thằng khốn lừa đảo đó hại chết tôi mất rồi! Tôi có biết có gì đâu, đều bị cái mồm tên đó dụ dỗ, không xem các vị cứ xem video hiện trường đi, chúng tôi có thu lại, tôi chỉ đứng đó nhìn, tất cả là thằng đó nói. Chính vì thế ở dưới đòi bên trên phải cho phép thẩm vấn Lâm Mộc Sinh, nhân viên thẩm vấn không rõ chứ lãnh đạo đều biết, kết quả báo lên đều vô nghĩa, thẩm vấn tạm thời dừng lại, tập trung vào khoản tiền biến mất. Nhưng tổ thẩm vấn vẫn cương quyết, yêu cầu được trực tiếp thẩm vấn Lâm Mộc Sinh, đều tin rằng y che giấu tin tức giá trị, thậm chí có người nghi ngờ lãnh đạo bao che, qua nhiều cách bày tỏ bất mãn. Khi thông tin rắc rối được tổng hợp và gửi đến điện thoại của Phan Văn Kiệt, ông đang đứng ở cổng văn phòng tổng hợp của cục, chăm chú nhìn vào Tiểu Mộc đang ngồi trong phòng, ánh mắt không khỏi có chút khó lường, lại lướt qua một lượt thông tin phía dưới truyền lên. Đám giám đốc lớn nhất mực khai giống nhau, rõ ràng là liên minh cùng tiến cùng lui của bọn chúng vẫn chưa bị phá vỡ, mọi trường hợp bọn chúng đều đã có biện pháp ứng phó, cái tổ chức lừa đảo này đã có những sắp xếp chi tiết tới mức, ngay cả những chiêu trò chối cãi cũng được viết ra cho nhân viên học thuộc lòng cả rồi. Chẳng lẽ nơi đột phá thực sự là ở đây? Ẩn sau gương mặt kia có góc tối mà bọn họ chưa nhìn rõ? Đến cả lãnh đạo của tổ chuyên án cũng dao động rồi, Phạm Văn Kiệt nhìn Diệp Thiên Thư, ý nói, cậu xử lý đi. Diệp Thiên Dư do dự, nhớ lại lúc hai người lần đầu gặp nhau, người ta không chịu, mình thì bày trăm ngàn kế thuyết phục, rồi hứa hẹn, cưỡng ép người ta vào vòng xoáy này. Đổi vị trí mà nghĩ, người ta làm được tới mức này cực kỳ không dễ dàng, dù sao chỉ là người bình thường, vô tình bị cuốn vào thôi, không liên quan gì tới quỹ tích cuộc sống trước kia của y. Nếu như không phải do bọn họ, y sớm về nhà sống cuộc đời vô ưu vô lo rồi. Phạm Văn Kiệt chưa kịp nói gì thêm thì lại điện thoại gọi tới, ông ta đi qua một bên nghe tin, lúc quay về gương mặt càng thêm âm trầm, công bố tin tức chấn động:" Vừa mới có tin tức được xác thực, trong tài khoản bị bắt, có một lượng lớn tiền chuyển vào tiền kỳ không rõ hướng đi, thời gian bị chuyển đi là từ 17 tới 19 giờ ngày hôm nay, trị giá ước chừng tầm 1700 vạn."

" Chính là lúc chúng ta hành động sao?" Diệp Thiên Thư cả kinh:

" #@#% !
Bạn cần đăng nhập để bình luận