Nội Tuyến

Chương 490: Dũng cảm như khiếp sợ. (4)

" Tôi vẫn giữ thái độ hoài nghi với nội tuyến đỏ này." Lâm Kỳ Chiêu luôn nói rất thẳng:

" Lý do?" Thân Lệnh Thần trả lại di động:

" Y trưởng thành một cách phức tạp tạo nên một tính cách không chịu ràng buộc và thay đổi khôn lường, là loại người khó tin tưởng được. Y chính là kiểu người như vậy, nếu không thì không thể sống sót trong tập đoàn đa cấp, cũng không thể tồn tại trong băng nhóm trộm cắp này. Vụ án ở Thiểm Tây, y bị đẩy đến tình thế phải tự bảo vệ mình, và có một nằm vùng đi theo y ... Nhưng lần này, y chỉ có một mình, e là sợi dây mà chúng ta nắm trong tay không thể giữ được y." Lâm Kỳ Chiêu đưa ra nhận định như vậy:

Đây cũng chính là điều mà Thân Lệnh Thần lo lắng nhất, thở dài: " Tình trạng tâm lý của cậu ta rất không ổn định. Khi tôi gặp cậu ta ở nghĩa trang, thật sự làm tôi giật mình, đó là người trầm cảm lâu ngày gần như sụp đổ hoàn toàn. Lúc đó tôi đã muốn đưa cậu ta về kết thúc chuyện này, nhưng không ngờ, cậu ta lại bỏ đi tự mình bước vào băng nhóm ...”

“ Vụ án này tôi không làm gì nhiều, ngay cả cách thức hành động trong vụ trộm ở khu dân cư của Vương Tử Hoa, cũng là cậu ta đoán ra. Chúng tôi chỉ đang ném đá dò đường trong thực tiễn, đoán mò tâ lý tội phạm thôi. Trong khi cậu ta ở Mỹ học về tâm lý học tội phạm, tâm lý học biến thái, và tư pháp hình sự, lại có đủ cơ hội để nghiên cứu tâm lý những kẻ tội phạm đó nhờ tiếp xúc ở khoảng cách gần, cái nhìn của cậu ta chính xác hơn chúng ta."

"Đúng vậy, đó chính là tôi muốn nói, động cơ sâu xa của tội phạm nằm ở sự khát khao kiểm soát và cảm giác thành tựu. Nhìn vào cuộc sống trước đây của y, luôn sống dưới cái bóng và sự áp đặt khắc nghiệt tới từ cha y, luôn sống một cuộc đời vô vị, bị xung quanh xem thường. Ngược lại, trong thế giới ngầm, y đã tìm được một chỗ đứng, nơi y có thể phát huy hết trí thông minh và tài năng của mình. Như anh đã nói, giờ y có thể chỉ huy hơn trăm người. Dưới sự thúc đẩy của khát khao kiểm soát và cảm giác thành tựu, tôi nghi ngờ liệu y có còn là chính mình nữa không." Lâm Kỳ Chiêu nói tới đó lắc đầu:" À không, nếu y là chính mình mới là đáng sợ đấy."

" Chắc là vậy đi." Thân Lệnh Thần không nói rõ ràng:

Lâm Kỳ Chiêu quả không phải nhân vật tâm thường, hắn nhìn Thân Lệnh Thần nghi ngờ:" Có phải anh giữ tôi lại, là vì anh không ra tay được với y nên muốn mượn tay tôi không ... Anh đừng phủ nhận, nếu thế anh phải cho tôi một thời gian chứ, chúng ta không thể chờ đợi một cách không giới hạn được, tôi sẽ hạ lệnh truy nã y."

" Đợi đã, chúng ta đợi thêm chút đã ... Chúng ta hiện chưa có chứng cứ nào chứng tỏ cậu ta liên quan tới vụ án này, tất cả chỉ là suy đoán thôi. Nếu bằng vào việc cậu ta không báo tin để truy nã, không phải lợi dụng thân phận nội tuyến của cậu ta à?" Thân Lệnh Thần lắc đầu:" Tôi đã hủy cuộc sống vốn có của cậu ta, chẳng lẽ giờ lại hủy cuộc đời cậu ta."

Lâm Kỳ Chiêu nổi nóng:" Chính ủy Thân, giờ không phải là lúc có lòng dạ đàn bà, chỉ cần y cung cấp manh mối đủ sức nặng, hoàn toàn có thể đối đãi với y như nội tuyến, anh khong dứt khoát mới là hại y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận