Nội Tuyến

Chương 169: Nhất phiến khuynh giai nhân. (4)

Bữa cơm gần đi tới hồi kết, Mộc Lâm Thâm mới đột nhiên phát hiện, mình quên mất chuyện quan trọng nhất rồi, sao cả buồi tối lại đi tốn thời gian thảo luận mấy cái chuyện kinh doanh, lừa đảo vớ vẩn chứ?. Đương nhiên là vớ vẩn rồi, một nam một nữ đi ăn cùng nhau, mục đích cuối cùng đâu phải là để bàn công việc. Tay y cầm ly rượu, mắt xuyên qua ly thủy tinh trong suốt đánh giá Giả Phương Phi phía đối diện, gò má trắng trẻo đã mang sắc hồng như rượu vang đỏ, ở hoàn cảnh âm nhạc du dương thế này, nghe những lời thì thầm to nhỏ, rất dễ làm người ta sinh đủ loại tơ tưởng. " Anh đang thất thần đấy, nghĩ cái gì vậy?" Giả Phương Phi nguýt một cái, giọng điệu đó rõ ràng là biết còn cố hỏi:

" Nếu như tôi nói đang nghĩ tới cô, liệu có làm cô thấy hỏng cảm xúc không?" Mộc Lâm Thâm trêu ghẹo:

" Có một chút, chẳng lẽ nam nhân các anh đều như vậy à? Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, thế là tuyến yên bắt đầu nảy sinh ra ảo tưởng?" Giả Phương Phi không ngại đề tài này, đầu hơi nghiêng sang bên, mang mùi vị giống làm nũng vậy:

" Nam nhân chắc chắn là như thế rồi, vậy cô nói xem liệu có tình huống này không nhé? Một mỹ nữ khi nhìn thấy một soái ca, trong đầu cũng tưởng tượng ra một câu chuyện tình cảm lãng mạn?" Mộc Lâm Thâm hơi nghiêng người tới, bàn ở đây khá nhỏ, phù hợp cho những cuộc trò chuyện thân mật, khoảng cách hai người tức thì thu hẹp chỉ còn chưa tới 20 cm:

" Ừ ..." Âm tiết này được Giả Phương Phi kéo dài ra, tựa như là khẳng định, cũng có thể coi như đang suy ngẫm ẩn ý trong lời y, vẻ mặt hết sức sinh động, đôi mắt sáng chớp mấy cái:" Anh đang thăm dò tôi phải không?"

" Không phải là cô cũng đang thăm dò tôi à?" Mộc Lâm Thâm hỏi ngược lại:

" Vậy thì anh phải cẩn thận đấy, tôi cũng là một kẻ lừa đảo, còn là loại chuyên môn đi lừa tỉnh cảm." Giả Phương Phi nhắc nhở:

Bầu không khí vì thế càng thêm phần mập mờ, Mộc Lâm Thâm nhấp một ngụm rượu, nở nụ cười của kẻ phản diện, giọng lại hết sức nhẹ nhàng:" Vậy cô có nhìn ra, tôi là một người đa tình không? Xem ra tôi đúng là có thể bắt đầu hành động mang tính thực chất rồi."

" Anh chắc chứ, sao tôi không hề phát hiện ra nhỉ?" Giả Phương Phi khẽ lắc ly rượu trong tay, phủ định lời Mộc Lâm Thâm nói, nhưng giọng điệu trêu chọc, ánh mắt say đắm, nụ cười tủm tỉm, như đang muốn truyền cho đối phương một đáp án khác hoàn toàn:

Em gái này tối nay có thể đưa lên giường. Bằng vào kinh nghiệm đã tán tỉnh qua rất nhiều em gái đủ loại chủng tộc, Mộc Lâm Thâm khẳng định điều đó. Cảnh tượng bữa cơm lãng mạn đó vượt qua trăm núi nghìn sông, truyền tới thành phố Trường An. Nơi đóng quân của tổ chuyên án, trong một gian phòng đóng kín, có cảnh sát cầm súng canh ngoài, nơi này có một nhóm nhân viên kỹ thuật bảy tám người đóng quân trực ngày đêm, quy cách bảo mật rất cao. Tất cả đang nhìn chằm chằm vào một cái màn hình, âm thanh đang phát, hình ảnh thì dừng lại ở nhà hàng Tây, xuyên qua ô cửa sổ, một đôi nam nữ cách bàn nhỏ, thân thiết chuyện trò. Mấy nam nữ cảnh sát phân tích âm tần thi thoảng lại đưa mắt nhìn nhau cười ẩn ý. Nói là tán tỉnh cũng không sai, nhưng nếu đổi sang góc nhìn khác, sẽ thấy một ngữ cảnh khác hẳn. " Nội tuyến của chúng ta làm tuyệt đẹp, tin tức được tiết lộ rất nhiều, công ty này khả năng từng làm qua tuyên truyền doanh nghiệp, tra công ty chế tác điện ảnh, hẳn là tìm ra được manh mối."

" Vừa mới trang trí xong, lại còn tốn kém như thế, có thể thuần theo manh mối này tra đơn vị thi công, chắc chắn không thể chọn bừa được."

" Nếu như mỗi suất chào mua là 69800 đồng, vậy thì chúng phải chuẩn bị tài khoản rồi, số tiền lớn như thế không thể nào chỉ nhận tiền mặt được."

" Mật thiết giám thị xe vùng ngoài tới Đồng Quan trong thời gian này, tra những chiếc xe thuê, nếu nhiều nhân viên như thế, hẳn thể nào cũng để lộ ra manh mối ... Chuyện này tuy tốn công nhưng đáng làm lắm."

" Giả Phương Phi, họ Giả à, phải tra thật rõ lai lịch của cô ta, địa vị của cô ta trong tổ chức rõ ràng còn hơn Đồ Thân Hào, Dương Mộng Lộ ..."

Ba vị lãnh đạo Phạm Văn Kiệt, Diệp Thiên Thư, Lạc Quan Kỳ được một phen ngập trong đống manh mối tiền tuyến đưa về, ai nấy hưng phấn khôn xiết, chủ ý liên tục xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận