Nội Tuyến

Chương 479: Cảnh sát tổng động viên. (3)

Lam Ny đang chuẩn bị đồ nghề, thấy Mộc Lâm Thâm thất thần, ôn nhu hỏi:" Làm sao thế?"

" Không sao." Mộc Lâm Thâm gượng cười:

Lam Ny mỉm cười không truy hỏi thêm, cô bắt đầu dùng phấn nền xoa lên đường viền thái dương của Mộc Lâm Thâm, dường như vẫn chưa hài lòng, lại cầm bút lên, vẽ cao hơn đường viền môi của y. Khuôn mặt này quá non mịn, cần trang điểm để da y tối hơn một chút, tuổi lớn hơn một chút. Lam Ny làm việc này có vẻ rất chuyên tâm, chuyên tâm đến mức không hề để ý đến ánh mắt của Mộc Lâm Thâm cứ đảo quanh người cô. " Cô từng học vẽ à?" Mộc Lâm Thâm hỏi:

" Sao anh nhìn ra?" Lam Ny tò mò hỏi:

Đoán đúng rồi, nhưng Mộc Lâm Thâm không nói ra nguyên nhân:" Vì cô còn xinh đẹp hơn cả vẽ."

" Ba hoa." Lam Ny cười mắng:

" Tôi có thể đoán ra cô là người ở đâu đấy." Mộc Lâm Thâm bắt đầu giở ngón nghề của mình rồi:

" Bốc phét." Lam Ny không tin:

" Vậy nếu tôi đoán sai sẽ chạy khỏa thân ra ngoài kia, chơi không?" Mộc Lâm Thâm gạ gẫm đánh cược:

" Được, vậy thì anh đoán xem." Lam Ny khiêu khích:

Mộc Lâm Thâm nhìn chằm chằm vào Lam Ny, suy đoán: " Cô là người Phúc Kiến à? Không giống, Phúc Kiến toàn kẻ lừa đảo, không có mỹ nữ ... Chắc chắn không phải người Quảng Đông, Chủ Bản mới là người Quảng Đông ... Người Quảng Tây, hình như cũng không phải... Người Lưỡng Hồ, Quý Châu, Tứ Xuyên càng không giống, mỹ nữ ở đó toàn là trái ớt nhỏ..."

Lam Ny nghe Mộc Lâm Thâm bình luận mà cười không ngớt, đột nhiên y nói:" Người Vân Nam."

Tay Lam Ny có hơi lệch đi một chút, trong chớp mắt lại vẫn cười tươi như trước:" Sai rồi."

Mộc Lâm Thâm nắm bắt ngay được khoảnh khắc nhỏ đó, nhưng y không tiếp tục chủ đề này nữa, thở dài:" Bất kể cô là người ở đâu, từ hôm nay trở đi tôi phải ngày đêm nhớ nhung rồi."

Lam Ny vừa hóa trang vừa hứa hẹn:" Lần sau gặp lại, nhất định sẽ cho anh cơ hội, nhưng mà hôm nay thì ... Soái ca, anh hiểu mà."

Cô nương trao cho Mộc Lâm Thâm ánh mắt đầy tình ý, hiển nhiên không ngại gì chuyện "ấy ấy" với y, nhưng hôm nay thì không được. Cô ấy trang điểm tỉ mỉ xong, ra hiệu cho Mộc Lâm Thâm tự nhìn. Mộc Lâm Thâm trong gương trông già hơn tuổi thật cả chục tuổi, lớp phấn nền khiến khuôn mặt trở nên sương gió, môi và cằm lún phún râu, đường nét khuôn mặt trở nên cứng rắn hơn. Một chàng trai đẹp kiểu "kem bơ" trong nháy mắt biến thành hình tượng một người nam nhân trung niên cứng cỏi. " Oa, tôi đẹp trai quá, có lẽ mười mấy năm nữa trông tôi sẽ như thế này, thế thì yên tâm rồi." Mộc Lâm Thâm sờ mặt mình, kinh ngạc vô cùng:

" Xe đón anh ở dưới lầu rồi đấy, biển số xe là B3209 ... Tiền công ở trong vali, có giấy tờ ... là giấy tờ của khuôn mặt này." Lam Ny vừa nói vừa thu dọn đồ đạc, lúc sắp đi, lại quyến luyến quay đầu nhìn Mộc Lâm Thâm một cái, cúi người, nhẹ nhàng hôn lên môi y, gần như mặt đối mặt nói với y, tay nhẹ nhàng vuốt má y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận