Nội Tuyến

Chương 276: Mỹ nữ được gả đi. (6)

Đôi mắt u buồn đó có ý nghĩa gì, Nhạc Tử cho rằng mình quá hiểu, hắn ghé tai nói đầy cảm thông:" Tao dám khẳng định, trong đầu mày lúc này chắc chắn đang diễn ra cảnh thế này ... Đại Quỳnh Thi bị Như Hoa lột sạch ném lên giường, cô ấy toàn thân trần truồng, mái tóc dài đen nhánh che đi một nửa khuôn mặt ngân ngấn nước, nhưng vẫn khuất phục nằm úp xuống giường, cặp mông tròn trịa vểnh lên. Thế là Như Hoa lao vào như thú dữ, triển khai phương thức cầm thú, lăng nhục cô ấy."

Mộc Lâm Thâm ánh mắt ác độc chiếu vào Nhạc Tử đang miêu tả tới chảy nước dãi, nghiến răng:" Mày sai rồi, người lăng nhục cô ấy là tao."

" À, thế thì bình thường thôi, tao cũng nghĩ như thế ... Mẹ nó chứ, em gái đó ngon quá mà, tao cứ nghĩ tới lần nào là cứng lần đó." Nhạc Tử vỗ vỗ vai Mộc Lâm Thâm an ủi, đồng cảnh ngộ mà:

Đồng cái đếch, kỳ thực Mộc Lâm Thâm đang hồi ức lại thời thiếu niên mỹ hảo, bị thằng khốn này phá hỏng mất rồi, tức giận bóp quai hàm của hắn, lấy một cái đùi gà, hung dữ nhét vào mồm hắn, vừa nhét vừa mắng:" Cái thằng chó này, mày sống tử tế một chút được không hả, dù mày có không biết liêm sỉ, cũng không được đĩ đực tới mức tơ tưởng nữ nhân của người khác chứ! Mày có bản lĩnh cứng thì lên đó cướp tân nương, thứ không ra gì."

Vừa ấn vừa kèm theo hai cái tát, sau đó bỏ lại Nhạc Tử ý đồ khuyên giải không thành, đùng đùng nổi giận bỏ đi, khách khứ xung quanh nhìn thấy cảnh đó đều sững sờ, không hiểu là xảy ra chuyện gì. Quản Hướng Đông từ xa nhìn thấy cũng vội vàng chạy tới, thấy Nhạc Tử ăn đầy cả mồm thì kinh ngạc mắng:" Chúng mày làm sao thế, trường hợp này còn tranh ăn với nhau à?"

Nhạc Tử cũng tức lắm, lòng tốt của mình bị chó tha mất rồi, nhổ phì cái đùi gà ra, chúi mép giận cá chém thớt mắng:" Đừng xía vào chuyện của người khác, nhà tao nghèo nên tranh thủ ăn nhiều một chút, liên quan gì tới mày chứ?"

Nói xong thì đập bản bò đi chỗ khác. Quản hướng Đông cảm thấy có gì đó không ổn, hắn nhìn xung quanh tìm kiếm Tiểu Mộc, là người bạn khá thân thiết hồi xưa, nên hắn biết Tiểu Mộc từ rất lâu đã rất thích Đại Quỳnh Thi. Khi Mộc Lâm Thâm ở nước ngoài thậm chí nhờ hắn tìm kiếm thông tin về cô. Ai ngờ ông trời lại chơi ác, cuối cùng lại dẫn đến kết quả như thế này. Hơn nữa, hắn hiểu tính cách của Tiểu Mộc, thằng này đừng nhìn bề ngoài hiền lành vô hại, nhưng một khi nóng lên thì độc ác táo tợn vô cùng. Ngày xưa nó dám kéo váy cô giáo, giờ đã nhiều năm trôi qua, không chừng nó còn dám đi sàm sỡ tân nương nữa thì sao. Không thể để chuyện đó xảy ra được, Quản Hướng Đông chạy khắp nơi tìm kiếm, sau mấy lần hỏi mấy nhân viên ở hiện trường, cuối cùng hắn cũng phát hiện ra là thằng đó tự dưng chạy lên sân thượng, nên Quản Hướng Đông vội vàng đuổi theo. Đến lúc bước ra khỏi sân ngắm cảnh, bất chợt bị cảnh tượng trước mắt làm cho xúc động. Mộc Lâm Thâm đứng dựa vào lan can, tay nhẹ nhàng cầm ly rượu, trong ánh mắt thoáng qua mang nét cô độc buồn bã khó tả. Quản Hướng Đông làm bộ không biết gì, bước tới mỉm cười hỏi: "Mộc Tử, sao lại đứng ở đây một mình vậy?"

" Chỗ này mát mà." Mộc Lâm Thâm thuận miệng đáp, quay đầu lại nhìn hiện trường buổi hôn lễ não nhiệt trên tầng thượng:

Quản Hướng Đông mỉm cười, một đặt tay lên vai y, ôm một cái, mối quan hệ của họ không gần gũi như Nhạc Tử, chỉ giới hạn trong thời trung học khi cùng nhau trải qua tuổi nổi loạn thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận