Nội Tuyến

Chương 543: Truy đuổi tới cùng. (16)

Đúng lúc này tiếng bước chân vội vã vang lên, những nếp nhăn trên trán Tiêu Trác Lập rung nhẹ, ánh mắt hắn trở nên lo lắng. Hai lãnh đạo kia thì hoàn toàn không hay biết chuyện gì đang xảy ra. Khi có người đứng dậy, Trần Thiếu Dương chậm rãi nói: " Chi đội trưởng Tiêu, lúc bắt giữ Mã Ngọc Binh và Mao Thế Bình, tin tức từ nội tuyến Từ Cương, chỉ có anh và tôi là biết chính xác. Tôi luôn nghĩ rằng là do người trong đội tiết lộ thông tin, nhưng sau đó mới biết rằng đám nghi phạm kia đã bắt đầu di chuyển tang vật từ giữa đêm khuya ... Vậy thì, người tiết lộ thông tin chỉ có thể là một trong hai người. tôi, hoặc anh mà thôi. Anh nghĩ là ai đây?"

" Này, này, đừng có ý đồ làm rồi loạn điều tra." Tiêu Trác Lập luống cuồng thấy rõ:

" Anh không nghĩ rằng việc để anh thẩm vấn tôi, coi tôi như kẻ phản bội, bố trí một trận thế lớn như vậy, chẳng phải là để đề phòng có người chó cùng giứt dậu hay sao?" Trần Thiếu Dương thản nhiên nói, vẻ mặt đầy khinh bỉ, không chỉ vậy, hắn còn cười rất thỏa mãn, hoàn toàn khác dáng vẻ hùng hổ đêm qua: "Phó chính ủy Thân chính là bậc thầy trong việc bắt trộm, đã làm nhiều chuyện như vậy, anh thật sự nghĩ rằng anh ta không nghi ngờ gì về anh sao?"

Tiêu Trác Lập hoảng sợ đứng bật dậy, hắn kinh hãi lắng nghe tiếng bước chân ngày càng tiến đến gần. Trong chớp mắt, chân hắn mềm nhũn, tay run lẩy bẩy, biểu cảm trên khuôn mặt thay đổi liên tục. Đây dường như thật sự là một âm mưu, một âm mưu mang danh thẩm vấn người khác nhưng thực chất là để giam giữ người bị thẩm vấn, cầm chân hắn ở đây. Rầm… Không cho hắn thời gian suy nghĩ, cửa đã bật mở. Mấy nhân viên đốc sát đứng gác cửa đợi thông tin dân theo mấy quan viên cao cấp của tổ chuyên án từ sở công an bước vào. Có người tiến lên tháo còng tay cho Trần Thiếu Dương, trong khi có người đã đứng trước mặt Tiêu Trác Lập. Đó là Trần Đỉnh Lực, ông ta từ từ đưa tay ra nói:

“ Giao nộp các vật dụng cá nhân của anh lại, sở công an vừa có thông tin mới nhất, anh sẽ bị cách ly để điều tra.”

Trong chớp mắt, Tiêu Trác Lập cảm thấy trời đất quay cuồng, suýt nữa thì ngất đi. Sắc mặt hắn ta tái nhợt, môi run rẩy, tay cũng không ngừng run khi lục những vật dụng cá nhân trong người. Trần Đỉnh Lực đeo găng tay, cẩn thận kiểm tra điện thoại của hắn, tò mò hỏi: “ Chi đội trưởng Tiêu, hôm qua khi Thân Lệnh Thần đề xuất phương án này, tôi cũng không dám tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận