Nội Tuyến

Chương 485: Ngả theo phía nào. (3)

“ Vì phát sinh một chút mâu thuẫn, cậu ta lấy lý do quay về Hàng Châu, chia tay với nhóm Nhiếp Kỳ Phong ở đây.” Thân Lệnh Thần lại tiếp tục nói một bước ngoặt bất ngờ, làm người ngồi ngoài không biết chuyện nội tuyến nghe mà chóng mặt:

Tên nội tuyến này tự tung tự tác làm Lâm Kỳ Chiêu cau mày, loại người này có vẻ hành động quá tùy tiện, hắn không thích nội tuyến ngoài kiểm soát như thế, hơn nữa còn chưa loại trừ khả năng y đã phản bội. “ Sau khi về Hàng Châu, cậu ta đã nắm bắt được cơ hội khi Mã Ngọc Binh, Hà Thật và Mao Thế Bình tạm lánh mặt, gọi tất cả thuộc hạ cũ của mình lại, ừm, có thể nói là đã cải tổ lại tổ chức ngầm, rồi bắt đầu liên kết với các cơ cấu như tổ dân phố, quản lý xây dựng thành phố và các công ty du lịch ... Ví dụ như, phí đỗ xe, phí vệ sinh, phí xây dựng, đều thuộc về cậu ta, trong một thời gian ngắn, cậu ta lại xây dựng được một băng nhóm mới.”

Lâm Kỳ Chiêu "ợ" một tiếng, hết biết nói gì về tên nội tuyến kỳ quái này rồi, nếu bảo y đã bán đứng cảnh sát có vẻ không đúng lắm, vì nếu thế khó mà thản nhiên gây dựng thế lực được. Có điều hắn không tán đồng việc làm của Thân Lệnh Thần, ngồi nhìn một tên tội phạm trưởng thành như thế là trái đạo đức của một cảnh sát. " Có phải anh muốn bồi dưỡng ra một tên tội phạm tài trí hơn người, rồi đợi đối phương chiêu mộ không?" Lâm Kỳ Chiêu thấy đây là cách giải thích hợp lý duy nhất:

“ Hoặc là nuôi dưỡng một đối thủ đáng gờm, khiến bọn chúng buộc phải chiêu mộ cậu ta.” Thân Lệnh Thần không phủ nhận, người như thế bất kể là cảnh sát hay tội phạm đều sẽ rất chú ý đến, hoặc hợp tác, hoặc đối đầu, chỉ có hai kết quả, không thể bị bỏ qua:

" Anh đi quá xa rồi." Lâm Kỳ Chiêu không tán đồng cách dùng nội tuyến này:

“ Vụ án của Phan Song Long diễn ra rất kỳ lạ, quá trùng hợp. Hai đầu bị bắt gần như cùng lúc, Hàng Châu không thể không thu được gì. Hơn nữa, theo thông tin từ nội tuyến, mấy tên đầu xỏ thường xuyên chơi đêm, giờ trưa mới thức dậy, không thể nào sáng hôm đó lại đều có mặt tại đó, giống như họ đang chờ cảnh sát đến vậy.”

" Ý anh là có người tiết lộ trước hành động của chúng ta?"

“Cái này tôi không thể chắc chắn được.” Thân Lệnh Thần lắc đầu nói: “ Nhưng tôi có thể xác định rằng rằng, trong tình huống gấp gáp, chúng chắc chắn không thể chuyển đi những món đồ trong tay. Phan Song Long đã tuyển một đám trộm, chuyên đi trộm cắp ở những nơi cao cấp, đồ ăn cắp được có một kênh tiêu thụ đặc biệt, quá trình này cần một khoảng thời gian dài. Tôi nghĩ, ở Hàng Châu, chắc chắn có một hang ổ chứa đồ phạm pháp mà chúng ta chưa biết đến.”

" Tôi hiểu, sự trưởng thành của thế lực mới gây uy hiếp cho chúng chính là chỗ này, nhưng có liên quan gì tới vụ án hôm nay?"

“ Cậu lại bỏ qua một chuyện, những món đồ hai năm trước bị đánh cắp không thể hoàn toàn biến mất được, những cổ vật giá trị này sẽ không bị hủy hoại, hoặc chúng có thể bị chuyển nhượng, nhưng cuối cùng sẽ có lúc xuất hiện trở lại, đến lúc đó sẽ không thể giấu giếm được nữa ... Thực ra, khi Vương Tử Hoa và Khang Tráng bị bắt, những kẻ trộm kia chắc chắn không thể ngồi yên được rồi.” Thân Lệnh Thần chỉ ra:

Ồ, Lâm Kỳ Chiêu tức thì hiểu ra, giơ ngón cái với Thân Lệnh Thần, kỳ thực ngay từ đầu Thân Lệnh Thần đã có cái nhìn bao trùm cả vụ án lớn chứ không đơn thuần nhắm vào một vụ mất trộm đơn lẻ, nên điều tra của hắn nhìn có vẻ lộn xộn không phương hướng, thực ra là từng mảnh ghép vào bức tranh chung. “ Chẳng trách mà tôi cảm thấy tổ chuyên án các anh giữ bí mật kém quá, cứ đặt ở đội điều tra hình sự số 10, là anh cố ý để lộ thông tin cho nhiều người biết là các anh vẫn đang chặt chẽ bám lấy vụ án của Vương Tử Hoa, Khang Tráng, hơn nữa cứ ba ngày lại đi hỏi chuyện Tống Lệ Quyên ... Bên ngoài lỏng lẻo, bên trong thì siết chặt, lại còn giữ Phan Song Long trong giam giữ bí mật, không cho ai gặp.” Lâm Kỳ Chiêu nói, cảm giác có chút lạnh sống lưng, hắn có thể cảm nhận được, dường như Thân Lệnh Thần đang nghi ngờ đối phó với chính người trong nội bộ cảnh sát:

" Ha ha, cậu cũng cảm nhận được à... Thực ra không khó để nhận ra. Cậu nhìn vào thủ đoạn gây án đi, những tên lưu manh bị chúng tuyển mộ, đều như những công cụ tiêu hao vậy, bắt một nhóm, chúng sẽ nhanh chóng đào tạo một nhóm khác. Còn những kẻ như Phan Song Long, Mã Ngọc Binh, Mao Thế Bình, những trụ cột của chúng, vừa là quân cờ, vừa có thể bất cứ lúc nào trở thành quân tốt bị vứt bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận