Nội Tuyến

Chương 135: Dấu hiệu trước hỗn loạn. (3)

Anh chửi cứ chửi, tôi ăn cứ ăn, từ hôm qua tới giờ chưa ăn được nổi một bữa tử tế, chuyến này Mộc thiếu gia tuy ăn uống vẫn rất văn nhã, nhưng mà hình tượng xuống cấp không ít, vừa ăn vừa uống, ăn tới hứng khởi thấy dùng đũa gắp quá chậm, trực tiếp cầm luôn cái đùi vịt gặm. Ngốc Đản nhắc:" Ê này, không phải tự xưng quý ông à, không vờ vịt nữa sao?"

" Ăn với tên thô bỉ như anh thì cần quái gì, dù sao anh cũng có hiểu gì đâu." Mộc thiếu gia tỉnh bơ đáp:

Ngốc Đản trừng mắt lên, câu bóp chết mày chưa nói ra đã nuốt về rồi, câu đó đã nói quá nhiều, giờ không còn chút sức uy hiếp nào nữa. Bữa cơm này vậy mà hắn lại còn ăn văn nhã hơn Mộc Lâm Thâm, ăn mà không biết mùi vì, tâm sự nặng nề. Mộc Lâm Thâm nhìn thấy hết, đã không nói được cái gì tử tế thì chớ lại còn liên tục cười trộm, vẻ mặt Ngốc Đản từ lúc liên lạc với trong nhà tới giờ, bằng con mắt tinh tường của y, không nhìn ra vấn đề mới là lạ. Ăn đến khi lưng lửng bụng rồi, Mộc Lâm Thâm mới giảm tốc độ lại, lấy khăn giấy lau tay, lau miệng, hỏi:" Ngốc Đản, có chuyện gì thế? Buổi sáng mọi chuyện còn ổn mà, sao liên lạc với trong nhà một cái lại thành chán đời như thế này rồi."

" Nói ra cậu cũng chẳng hiểu." Ngốc Đản vùi đầu ăn, tỏ thái độ không muốn tiếp chuyện:

Mộc Lâm Thâm ăn no bắt đầu rửng mỡ:" Anh không nói tôi cũng hiểu."

" Ăn được mấy miếng thịt bò Mỹ thì cái mồm cũng giỏi ba hoa bốc phét đấy à?" Ngốc Đản châm chọc y:

" Tôi có bốc phét hay không thì anh thử kiểm nghiệm nhé, anh mất tích hai mươi tư tiếng, có phải đối với tổ chức các anh thì đây là sự kiện nghiêm trọng lắm không?"

Ngốc Đản không thèm đáp. " Không nói là có rồi, trong nhà chắc chắn rất lo lắng, nói không chừng đã đưa ra tính toán xấu nhất, hơn nữa trong nhà chắc chắn biết chuyện xe cảnh sát giả. Vụ án xuất hiện biến hóa mới, chúng ta gặp sự cố lớn, anh báo cáo về lại bị người ta nghiêm khắc răn dạy, có phải là buồn lắm không?"

Ngốc Đản cắm cúi ăn, hắn thừa biết Mộc Lâm Thâm giống bọn thầy bói giang hồ, đang nhử mồi xem biểu hiện của mình đưa ra phán đoán, quyết không cho thằng nhãi đó cơ hội. " Còn nữa chuyện phát triển quá nhanh, nhưng cũng từ đó mà kéo theo không ít vấn đề phát sinh, nhổ cà rốt quá nhanh sao rửa sạch hết được hả? Từ Hà Ngọc Quý rồi đến Lưu Bị, Trương Phi, Từ Đạt, Mã Bộ Phương rồi cả cái tên Đổng Trác gần đây nữa, đám giám đốc lớn xuất quỷ nhập thần đó chắc là khó xác định thân phận lắm nhỉ? Chắc là thông qua miêu tả của chúng ta sau đó là dùng camera giám sát bên ngoài để xác định đúng chứ? Nhưng bọn chúng luôn chọn xuất hiện ở những nơi hẻo lánh, chẳng may người bám theo sau lưng chúng ta bỏ sót, hoặc người ta đã phòng bị chiêu này thì quá khó cho trong nhà rồi."

Ngốc Đản nhụt chí, ngay cả bác sĩ tâm lý có người yêu mới cũng bị y nhìn ra, những vấn đề bày rõ ra ngoài này không làm khó được. " Cho nên tình huống bây giờ rất là lưng chừng, nói là thành quả phong phú cũng đúng, mà nói là một tấc công cũng chưa có cũng không sai. Với cái thể chế ở trong nước có tí công thì lao vào tranh, có lỗi thì đua nhau dẫm đạp à ..." Mộc Lâm Thâm thở dài rất giả dối, nhìn Ngốc Đản nói ra kết quả:" Chúng ta gặp sự cố, lãnh đạo chắc chắn lo thót tim, tôi đoán, anh thì không cần lo, nhưng họ sợ tôi không qua được khảo nghiệm, làm lộ bí mật của tố chức, thế là suốt một ngày như ngồi trên bàn chồng. Bởi vậy anh gọi điện về, trong tình huống này anh mà thổi phồng chuyện chúng ta bị đánh, nói nguy hiểm trùng trùng thì đã không sao, anh mà sĩ diện không muốn tổ chức phải lo, làm anh hùng mình nói chúng ta vẫn bình an vô sự thì chắc chắn bị mắng cho tối tăm mặt mũi, đúng không?"

" Ăn đồ của mày đi, không lão tử bóp chết mày bây giờ."

Ngốc Đản nổi giận mắng ra khỏi miệng, vừa mắng một cái miệng của Mộc Lâm Thâm cũng dùng khẩu hình nói đúng câu hắn vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận