Nội Tuyến

Chương 524: Hành động Ánh Lửa. (6)

Chờ đợi suốt mười mấy phút Phan Song Long lên tiếng, nhân viên thẩm vấn chỉ lạnh lùng nói một câu: “Đưa hắn đi.”

"Khoan đã..." Phan Song Long không chịu nổi nữa, lần đầu tiên bắt đầu nghiêm túc đối mặt với vấn đề của mình. Hắn do dự nói: "Tôi... tôi sẽ khai."

" Đám người đó sắp bị bắt hết rồi, anh còn gì để khai nữa chứ?" Nhân viên thẩm vấn hỏi, khoanh tay lại, tựa như thể hiện sự nhàm chán và ngồi dựa vào ghế:

" Có, còn, vẫn còn, tôi biết Ngũ ca là ai." Phan Song Long biết tất cả hết rồi, không tranh thủ lập công, nói không chừng tội của đám kia sẽ đổ hết lên đầu mình:

" Không phải là Lý Đức Lợi này sao? Tôi cũng có thể nói cho anh biết, thông tin này là sai. Du Tất Thắng cho rằng Nhiếp Kỳ Phong là Ngũ ca, còn anh và Hoàng Kim Bảo lại nghĩ rằng Lý Đức Lợi mới là Ngũ ca. Trong nhóm Tứ Tiểu Long của các người, có lẽ Hà Thật là người biết nhiều nhất, nhưng ngay cả ông ta cũng chưa chắc đã biết Ngũ ca thực sự là ai." Nhân viên thẩm vấn theo kế hoạch đã vạch ra, thông báo cho Phan Song Long:

Mục đích những lời là để đả kích sự tự tin của hắn, nhưng không ngờ Phan Song Long chẳng hề bận tâm, mà thẳng thắn nói: "Tôi biết Lý Đức Lợi chỉ là giả danh, hắn chỉ là loại cáo mượn oai hùm thôi, tôi biết còn có người khác."

" Thế à?" Mấy thẩm vấn viên đang đợi câu này đây, làm ra vẻ hời hợt:" Nói ra xem nào, nói rõ được thì coi như anh lập công."

" Tôi không quan tâm liệu có lập công hay không, chỉ đừng để người nhà tôi bị giết hại bên ngoài." Phan Song Long hoảng sợ nói, điều khiến hắn bị đả kích nặng nề nhất có lẽ là việc Nhiếp Kỳ Phong bị đánh tàn phế:

Thẩm vấn viên gật đầu:" Anh càng phải nói rõ, chúng tôi mới có thể diệt trừ hắn, không để người vô can bị hại."

" Là ai thì tôi không rõ, nhưng tôi biết Ngũ ca đã từng cứu Du Tất Thắng." Phan Song Long bất ngờ tiết lộ:

" Cứu Du Tất Thắng à?" Thẩm vấn viên không ngờ tới câu này:

Xem ra Phan Song Long muốn làm người ta sốc mới hài lòng, ánh mắt hắn đưa mắt qua đưa lại, nói: "Chúng tôi cũng là người được cứu, năm đó, Du Tất Thắng đã chém Hà Thật, đại ca của chúng tôi, khiến chúng tôi không còn đường nào để đi. Chính vào lúc đó, một cao thủ đã xuất hiện giải quyết vấn đề, trực tiếp bắt Du Tất Thắng lên tàu. Sau đó, nghe nói nhờ Ngũ ca nói đỡ, Du Tất Thắng mới được thả ... Tôi không rõ chi tiết cụ thể, nhưng sau đó đại ca của chúng tôi, Hà Thật, đã dẫn tất cả chúng tôi đến Hàng Châu gây dựng cơ sở mới, đều là lệnh của người này."

"Anh vẫn không thể khai ra được gì, không tính." Nhân viên thẩm vấn theo trực giác thấy có điều gì đó rất kỳ lạ:

Phan Song Long mặc cả:" Các anh phải cho tôi chút chính sách ưu đãi."

" Sẽ có, nhưng lời vừa rồi còn chưa tính đâu."

"Nhưng tôi biết vài vụ án mạng, anh nói xem có đáng kể không?" Phan Song Long nghiêm túc nói:

Thẩm vấn viên thảo luận với nhau, sau khi xin chỉ thị, gật đầu:" Tính ... Được rồi, anh bắt đầu đi, chúng tôi sẽ đánh giá thông tin."

Tại bộ chỉ huy ở Hàng Châu, cục trưởng Trịnh Khắc Công, giám sát Trần Đỉnh Lực, cùng với phó sở trưởng cục công an Nghiêm, và nhiều quan chức cấp cao khác có vẻ mỏi mệt rồi. Cục trưởng Trịnh nói: "Đến mức này thì đã có bước đột phá rồi, chắc chắn hắn lo lắng về việc bị thanh trừng bên ngoài, thế lực tên Ngũ ca đó không vừa."

Tội phạm có tổ chức thường như vậy, khi tổ chức bị phá hủy, các thành viên sẽ đua nhau phản bội, không ai muốn gánh thêm tội danh lớn hơn. Điều này khác với tội phạm cá nhân, những kẻ đó có thể cố chấp giữ im lặng, không khai báo gì. Ví dụ như hiện tại, Phan Song Long muốn lập công chuộc tội, điều hắn khai ra lại chính là vụ án mạng liên quan đến Du Tất Thắng Thắng và cấp trên của hắn. Phương thức thực hiện quả thật khó tưởng tượng nổi, chúng nhốt người vào thùng, trả tiền cho bọn buôn lậu để khi ra đến biển khơi, ném nạn nhân xuống biển nhằm phi tang xác. " Thật độc ác, nơi đó đã nằm ngoài phạm vi cảnh vụ của chúng ta rồi." Phó sở Nghiêm rùng mình:

" Chuyện này bảo họ từ từ thẩm vấn đi ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận