Nội Tuyến

Chương 586: Tâm tư khó nói. (1)

Bất tri bất giác mùa đông lạnh giá trôi qua bao giờ, thời tiết đang dần trở nên ấm áp, tuy vẫn còn se se lạnh nhưng cây cối khắp nơi biến thành xanh um tươi tốt, hoa anh đào bắt đầu đua nở báo hiệu mùa cao điểm du lịch đầu tiên trong năm sắp tới. Nhiều nhất là nửa tháng nữa thôi, giữa thành phố hiện đại sôi động, du khách tới đây choáng ngợp bởi sắc hồng và trắng tinh khôi trải dài, Thượng Hải khi đó trở nên đầy mê hoặc và lãng mạn. Mùa xuân đã tới, lòng người vì thế mà cũng phơi phới theo, Quan Nghị Thanh hôm nay xin nghỉ phép làm, lý do nghỉ à, quan trọng gì, chỉ biết mới sáng sớm tám giờ cô đã vội vàng chạy vào bệnh viện. Bỏ đi cách ăn mặc nghiêm nghị trung tính thường ngày, hôm nay Quan Nghị Thanh hiếm một lần mặc một chiếc váy bằng vải lụa trắng cùng một chiếc áo thun màu đỏ. Dưới lớp vải mỏng manh, bộ ngực săn chắc khẽ rung động theo từng bước chân vui tươi nhanh nhẹn như hươu con của cô, toàn thân toát lên hơi thở quyến rũ của nữ nhân độ hoàng kim. Xinh đẹp, gia thế tốt, nghề nghiệp tốt, tính cách cũng không tệ, số người theo đuổi Quan Nghị Thanh không phải ít, bản thân cô cũng muốn yêu đương một phen. Nhưng mấy năm qua bất kể là nam nhân do gia đình an bài xem mắt hay là người chủ động theo đuổi, chẳng ai có thể thành công lấy được trái tim cô. Không phải Quan Nghị Thanh kén chọn hay yêu cầu cao gì, cô cũng chẳng phải loại con gái tham vật chất, nhưng chẳng ai khiến cô rung động, không ít lần thậm chí cô chán ngán chống tay nhìn qua cửa sổ ngay giữa buổi hẹn hò. Nhưng người đó về rồi, trái tim cô tức thì rạo rực trở lại mùa xuân tới, chỉ nghĩ tới những lời y nói khi cứu người nhảy lầu, môi cô lại bất giác nhếch lên, không sao kìm được. Hôm qua gặp được Mộc Lâm Thâm, khiến cô thức suốt đêm không sao ngủ được, là con gái nên cô ngại ngùng không hỏi thông tin liên lạc hay nơi ở của y. Thế là vào buổi sáng, không hiểu ma xui quỷ khiến ra sao cô lại bất giác chạy tới bệnh viện, mong đợi sẽ gặp được y ở đó, mong đợi giống như lần đầu tiên cô gặp y ở nhà ga cao tốc vậy, sẽ thấy y đứng đó với nụ cười xấu xa, như đã đoán ra ý định của cô. Hơn một năm qua rồi, bất tri bất giác đã có quá nhiều thay đổi, cô thật sự không rõ Mộc Lâm Thâm đã trải qua hơn một năm này như thế nào, với thân phận là một nội tuyến, có lẽ y còn phải mang trong lòng sự áy náy, đó là chàng trai nhạy cảm cùng tình cảm. Cô thực sự không thể tưởng tượng được rằng, trong vụ án lớn gây chấn động cả nước ấy, Mộc Lâm Thâm đã phải chịu bao nhiêu áp lực để có thể kiên trì đến tận cuối cùng. Cô không thể giải thích rõ vì sao mình lại nghĩ đến điều đó, nhưng cô cảm nhận rất rõ ràng rằng, khao khát muốn gặp Mộc Lâm Thâm mãnh liệt đến nhường nào. Chính sự thôi thúc ấy đã dẫn dắt cô đến nơi này, nơi duy nhất có mối liên hệ với Mộc Lâm Thâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận