Nội Tuyến

Chương 233: Dồn vào bước đường cùng. (5)

Giờ phút này, bên ngoài cổng kiểm soát, ở thế giới tư bản chủ nghĩa nhộn nhịp, ở gần công viên nhỏ cho khách nghỉ tạm, giả sơn liên tiếp như rừng, trông xa những tòa nhà chọc trời đứng sừng sững, những chiếc xe buýt sang trọng đang đợi sẵn đưa khách đi casino. Đám đông thông quan trong lúc đợi xe tới đón, thỉnh thoảng bàn tán về những chuyện lạ lùng đang xảy ra bên trong, nói là có người bị bắt, là kẻ lừa đảo bán hàng đa cấp bất hợp pháp, đang bị giam trong căn phòng kính kiểm tra đồ cấm, già như vậy rồi không ngờ còn đi lừa đảo, đáng kiếp … toàn những lời kiểu kiểu như vậy. Chớp mắt một cái họ lên chiếc xe buýt đưa khách đến casino, hoặc ngồi taxi, hò hét hướng tới thế giới đầy cám dỗ tiền tài sắc dục kia quên hết những gì đã nói. Một cô gái tóc vàng ở bên ngoài cửa khẩu chờ đợi hơn tiếng đồng hồ không thấy hồi âm, thi thoảng lại nâng cổ tay lên nhìn đồng hộ, loáng thoáng nghe thấy những lời bàn tán rời rạc kia, trong lòng sợ hãi, mấy lần cô đã vội vàng bỏ đi, nhưng lại chần chừ, cuối cùng không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại men theo lối cũ, từng bước quay về. Gần rồi ... Cô đã nghe thấy bài hát quen thuộc, không nghi ngờ gì nữa, người đó bị bắt rồi … đó là bài hát đã đi cùng cô mười mấy năm trời, trong tiếng ca đó, cô đã lừa gạt không biết bao nhiêu người lương thiện, cô không còn nhớ nữa. Nhưng cô nhớ cửa ngõ bẩn thỉu nhập nhèm tối kia, cô như cái xác không hồn đứng đó, cô đói mấy ngày rồi, người qua kẻ lại, chẳng ai để ý tới cô, thế rồi một tiếng gọi khẽ làm cô quay đầu lại, cô nhìn thấy Lư Hồng Bác vừa mới ra tù đứng đó. Hai người không có gì cả, bắt đầu từ đó trong lòng có nhau. Gần rồi ... Gần lắm rồi ... Cô vẫn đang nhớ lại, cô xấu hổ, cô nhục nhã, qua đầu bỏ chạy, nhưng sức lực không đủ, chẳng mấy chốc cái tên lừa đảo đuổi kịp cô, móc hết tiền trong túi ra đưa cho cô, để cô bồi bổ, để cô chữa bệnh ... Rơi nước mắt hứa, thế nào cũng cho cô một cuộc sống hạnh phúc mà cô xứng đáng có được. Khi đó hai người bọn họ thường xuyên hát bài ca này, cùng ao ước một tương lai bình yên hạnh phúc. Gần rồi ... Gần lắm rồi ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận