Nội Tuyến

Chương 706: Bản tính ngông nghênh. (4)

Lúc này, Từ Đồng Lôi vừa bình tĩnh lại sau niềm vui hoàn thành một giao dịch. Hắn cùng Vương Lập Tùng đang cùng nhau chia tiền, cuối cùng rất keo kiệt rút ra một xấp mỏng, khoảng vài nghìn tệ, rồi nhét vào túi của Mộc Lâm Thâm đang lái xe, dặn dò: “Của cậu đấy, không được nói với ai đâu đấy.”

Chừng này tiền với Mộc Lâm Thâm mà nói chẳng bõ, y nhận ca xăm khó, kiếm chẳng kém gì, thế mà vẫn phải tỏ ra tươi hớn hớn, liếm nước bọt đếm ngay tiền tại chỗ:" Úi chà, kiếm tiền ngon thế này tôi dại gì mà đi nói với ai chứ."

"Đúng vậy, cứ coi như chẳng có gì xảy ra ... Sau này nếu có ai hỏi, cậu là cháu trai lớn của tôi đấy." Từ Đồng Lôi giọng điệu đúng bản chất gian thương, vừa thấy lợi cái là nhận Mộc Lâm Thâm làm đứa cháu hờ khiến địa vị của y trong nháy mắt bị hạ xuống một bậc. " Vâng, biết rồi chú." Mộc Lâm Thâm thuận nước đẩy thuyền:

"Nhìn xem, thằng nhóc này thật hiểu chuyện ... Ê, Hòa Thượng, sau khi quay về thì bắt đầu in, sắp xếp cho cháu tôi một cuộc sống nhẹ nhàng chút, đừng để nó vất vả quá." Từ Đồng Lôi an bài:

"Vâng, không vấn đề gì." Vương Lập Tùng vừa cất một xấp tiền dày vào túi, hoàn toàn không ngại ngần làm cái ân huệ thuận tiện này:

Con mẹ nó chứ, còn phải in nữa sao? Vừa rồi đã chuyển đi hai xe rồi mà? Mộc Lâm Thâm nghe xong cảm thấy rùng mình, liền cẩn thận hỏi: "Chú, cũng phải cần một khoảng thời gian để tiêu thụ chứ, chắc là được nghỉ vài ngày đúng không?"

"Chuyện này không thể nói với cậu được, dù sao cậu cũng phải làm việc, nên chuẩn bị tâm lý sớm đi. Đợt in kế tiếp sẽ mất khoảng ba đến năm ngày, xong xuôi thì chúng ta lại đi chơi ... Tôi cảnh cáo cậu đấy, đây là chuyện lấy đầu ra làm ăn, không bị bắt thì không sao, chứ một khi bị tóm thì coi như hết đường sống đấy, nên làm ăn tử tế vào, giữ mồm giữ miệng ..." Từ Đồng Lôi tâm trạng rất tốt, còn dạy Tiểu Mộc một bài học kinh doanh cùng với những điều cần chú ý. Mộc Lâm Thâm nghe xong, trong lòng cảm khái vô cùng, mình đúng là có duyên với bọn tội phạm mà, bất tri bất giác, y đã được Từ Đồng Lôi coi như người thân tín. Không kìm được tự nhủ, làm người tốt thì va vấp đủ đường, chẳng cái gì ra hồn, tán mấy em gái cũng không nổi, một em thì giờ coi mình như kẻ thủ, một thậm chí còn không dám theo đuổi người ta … Vậy mà sao làm kẻ xấu lại thuận lợi thế này? Mới có mấy ngày thôi mà một kẻ từ muốn giết mình, lại nhận mình làm cháu .. Trong lòng y lẩm nhẩm, Nghị Thanh, Nghị Thanh, chuyến này cô nhất định phải nhanh chóng tìm được tôi đấy nhé, nếu không tôi sẽ trở thành tội phạm thật mất. Đảng Ái Dân cùng nhóm của mình đã đến thành phố An Dương vào lúc năm giờ sáng. Họ lập tức đến chi đội điều tra hình sự, nơi đó đã nhận được thông báo nên chờ đợi từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận