Nội Tuyến

Chương 274: Mỹ nữ được gả đi. (4)

Trong bầu không khí náo nhiệt của tiệc cưới, Quan Nghị Thanh lại lặng lẽ ẩn mình ở một góc, bí mật quan sát mọi chuyện. Cô đã gọi điện báo trước cho Quách Vĩ sẽ về muộn hơn dự kiến, tất nhiên là vì một nhân vật bất ngờ xuất hiện.. Mộc Lâm Thâm và đám bạn, vài lần lướt qua chỗ cô, nhưng đều làm như không thấy, cứ giả vờ như họ chưa từng quen biết. Anh chàng này quả là biết cách che giấu, dáng vẻ thản nhiên khiến người ta khó mà nhìn ra sơ hở gì. Thật bực, mình cũng là mỹ nữ, vậy mà không thu hút nổi của người ta một ánh mắt sao? Thế nhưng, Quan Nghị Thanh lại nhanh chóng nhận ra một điều bất thường: ánh mắt Mộc Lâm Thâm luôn hướng về phía tân nương, mỗi khi nhìn về đó, đôi mắt anh tràn đầy một cảm xúc khó diễn tả, một sự lưu luyến sâu đậm, thậm chí xen lẫn chút gì đó như đau lòng. Kỳ lạ, hình như giữa hai người họ có chuyện gì đó. Sự tò mò thúc đẩy Quan Nghị Thanh tìm kiếm một cái cớ tránh thoát khỏi đám chị em, kiếm cơ hội lẻn đi trong bữa tiệc với cô mà nói là rất dễ. Khi MC bắt đầu chương trình, mọi người đều chú ý lên sân khấu, cô cố tình chen vào bên cạnh vài người khách đang thưởng thức tiệc. Không may, cô đã vô tình giẫm lên chân một nam nhân, nam nhân này liền nhìn cô với ánh mắt tức giận, Quan Nghị Thanh nhanh chóng xin lỗi. Sau đó nhận ra người dẫm phải mình là mỹ nữ, thái độ của hắn thay đổi hẳn, cười tới dâm tiện, nói tới khoa trương: "Ồ, nhiều người như vậy mà lại giẫm lên chân tôi, thật là có duyên quá nhỉ."

" Hi, mỹ nữ, dẫm chân tôi một cái đi, tôi cũng muốn có chút duyên phận." Một nam nhân khác sán tới, chủ động tiếp cận:

Tức thì nam nhân vừa bị dẫm chân tức giận:" Quản Quản, đám công vụ viên bọn mày lúc nào cũng vô sỉ vậy à, dám cướp duyên phận của tao. Hi mỹ nữ, làm quan chút, bỉ nhân Tô Vinh Nhạc, dám hỏi ... Khoan, để tôi đoán nhé, cô là bạn học của Thi Thi."

" Đúng, chúng tôi là bạn cùng phòng ở Đại học chính pháp, chào anh, tôi là Quan Nghị Thanh." Quan Nghị Thanh khách khí đưa tay ra bắt tay Tô Vinh Nhạc, sau đó liền giới thiệu nghề nghiệp của mình:" Tôi cũng là công vụ viên đấy."

" Cô làm sao mà giống với hắn được chứ, tôi mới lần đầu thấy công vụ viên xinh đẹp thế này." Mắt Tô Vinh Nhạc chưa từng dời Quan Nghị Thanh một giây:

Tên bạn học công vụ viên Quản Quản kia cười nhạo:" Mỹ nữ, cô mau đi đi, tiếp theo giám đốc Tô sẽ giảng giải cho cô quay phim thế nào, công ty mình chuẩn bị có tác phẩm mới ra sao, rồi mời cô làm nữ chính đấy."

Nhạc Tử vừa nghe tên này phá đám chuyện của mình thì nổi khùng, trừng mắt lên, chưa kịp nói thêm thì Quan Nghị Thanh đã cười nói:" Ồ, vậy sao, nghề của tôi không hợp đâu."

" Có gì mà không hợp, xinh đẹp thế này làm gì chẳng hợp, mỹ nữ làm ..."

" Cảnh sát."

" Ợ ..."

Nhạc Tử "ợ" luôn thành tiếng, thế là Quản Hướng Đông được thể chỉ mặt hắn cười, vui mừng trên tai họa người khác:" Nhạc Tử, chết mày rồi, làm nhiều chuyện xấu thế nào cũng bị báo ứng mà, mau mau thành khẩn khai báo với chị cảnh sát còn được khoan hồng ... Chị cảnh sát, làm quen chút, Quan Hướng Đông, làm ở viện kiểm sát khu, còn cô?"

" Tôi làm ở cục trinh sát hình sự, đám sinh viên Đại học chính pháp khóa đó của chúng tôi có rất nhiều người chuyển sang làm công an."

" Ồ, vậy là người một nhà rồi, xin được chiếu cố nhiều hơn." Quản Hướng Đông không bỏ lỡ cơ hội đưa dánh thiếp ra:

Nhìn hai người họ cười nói trao đổi danh thiếp, Nhạc Tử bị đẩy ra ngoài rìa không cam tâm, rõ ràng là duyên phận của mình, lại bị cái thằng Quản Quản này cướp mất. Hắn vốn định tiu nghỉu bỏ đi, không ngờ Quan Nghị Thanh cũng phát cho hắn một tấm danh thiếp:" Anh cũng là bạn học của Thi Thi à, sau này xin được chiếu cố nhiều hơn."

" À, được được ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận