Nội Tuyến

Chương 246: Mở đầu thế giới ly kỳ. (7)

Đi rồi, Mộc thiếu gia cầm tiền đi mất rồi, cười rõ là tươi, còn chào hỏi bác sĩ Phùng hết sức lịch sự, còn bác sĩ Phùng mặt mũi nào dám nói ra, vội chỉnh lại quần áo, vờ như không có chuyện gì, bấm chuông gọi người tiếp theo vào chữa trị. Khi quay trở lại xe của Nhạc Tử, cái thằng bạn tinh mắt nhìn thấy ngay tờ chi phiếu, nhào tới cướp, hưng phấn gọi:" Anh ruột của tôi, ngày tháng tốt đẹp của chúng ta lại tới rồi, mau đưa đây đưa đây, tao xem được bao nhiêu nào?"

" Đây là khoản tiền cuối cùng đấy, mày biết chuyện gì không, cha tao đã chính thức phong tỏa kinh tế của tao rồi." Mộc Lâm Thâm rùng mình:

Nhạc Tử nhìn một cái, bảy vạn rưỡi, cũng được, con số khá khả quan:" Ái chà, chuyện có nghiêm trọng không? Hay là tao với mày kiếm chỗ nào ăn uống, tiêu hết rồi hẵng lo chuyện này?"

" Nhạc Tử, tao nói thật với mày nhé, lần này tao trở về, kỳ thực chuẩn bị cáo biệt cuộc sống trước kia, làm lại từ đầu, ông ấy không cho tiền chẳng sao, chúng ta tự kiếm tiền, có khó gì đâu, tao thuận tay cũng kiếm được vài vạn." Mộc thiếu gia chẳng coi ra gì:

Nhạc Tử thì cầm tờ chi phiếu mà chảy nước dãi, hưởng ứng nhiệt tình:" Đúng thế, đúng thế, tao với mày cùng làm lại từ đầu ... À, phải, cũng phải làm một hoạt động chia tay cuộc đời cũ của chúng ta chứ nhỉ, con người sống phải có tình có nghĩa, có đầu có cuối đúng không ... Kiếm vài em gái, chúng ta tổ chức một cái party lớn, cạn chén cuồng hoan chia tay chuyện cũ, mày thấy thế nào?"

" Ha ha ha, không thẹn là người làm truyền thông, nói rất có văn hóa, cứ thế mà làm đi, tao dốc túi mời mày, sau này mày cứ xem mà làm." Mộc thiếu gia thấy đề nghị quá chí lý rồi:

" Khỏi lo, khỏi lo, anh em chúng ta mà, cứ giao cho tao ... À phải rồi, khách sạn Tang Ba hình như có một mớ chuyển giới mới đến đấy, mày muốn thử khẩu vị nặng không? Bên đó chỉ phục vụ khách quen thôi, ám hiệu liên hệ là Phượng hoàng đài, ta không hiểu ý là gì."

" Tống từ đấy, Phượng hoàng đài thượng ức xuy tiêu chứ sao?"

" Trời, thì ra là hoạt động văn hóa, chúng ta phải đi xem."

" Tất nhiên phải xem rồi, ăn xong rồi đi."

Thế là đôi bạn tam quan bất chính quên hết phiền ưu, lại như trước kia, đi tìm thú vui rồi. Tục ngữ có câu, lãng tử hồi đầu kim bất hoán. Câu nói này có một tầng ý nghĩa sâu xa hơn chính là, cho dù là lãng tử có quay đầu làm lại cuộc đời cũng không đổi lại được tiền bạc thật. Không tin à, câu tục ngữ này được chứng thực một cách không thể biện bác trên người Mộc thiếu gia. Ông chủ Mộc đã mời tới ba vị bác sĩ tâm lý điều trị cho con mình, vị đầu tiên bị Mộc thiếu gia phát hiện đồng tính, đe dọa một hồi làm cho có vấn đề tâm lý luôn, vị thứ hai bị Mộc thiếu gia dụ đi hộp đêm làm gia đình bất hòa, vị thứ ba tư vấn thế nào bị Mộc thiếu gia đưa lên giường ... Đến bác sĩ Phùng là vị thứ tư, rất nhanh cũng bị Mộc thiếu gia xử lý ổn thỏa, sống chết không dám nhận tiền chữa trị của ông chủ Mộc nữa. Lão Mộc phải gặng hỏi mãi mới biết, ra ra bác sĩ Phùng bị con ông ta tống tiền hai lần rồi, y đi phía tây một chuyến, bản lĩnh tăng mạnh, giờ dùng cả vũ khí pháp luật tống tiền bác sĩ tâm lý, dọa Phùng Trường Tường sợ chết khiếp. Có thể thông cảm được, vất vả lắm mới tạo dựng được cái phòng khám ở cánh mảnh đất đắt đỏ nhất Thượng Hải này, nếu gặp phải kiện cáo phiền hà, ai mà không sợ? Hiện giờ người duy nhất không sợ là Lão Mộc, ông ta cắn chặt răng, nhất định ép con trai thành tài, trong lòng ông ta nghĩ, chuyện bày rõ ra đó, con mình đấu với phần tử tội phạm còn không thua thiệt gì, cuối cùng còn thành khách quý của cảnh sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận