Nội Tuyến

Chương 178: Đều bài binh bố trận. (2)

Mộc Lâm Thâm lên đường chậm hơn một chút, phương thức hành sự của cái tập đoàn này khiến y thấy khó hiểu, vốn tưởng cho rằng Dương Mộng Lộ và Hà Ngọc Quý là tuyến dưới, y trải qua được khảo nghiệm sẽ giao cho tuyến trên là Đồ Thân Hào quản lý. Không ngờ rằng Đồ Thân Hào mấy ngày qua lại gần như biến mất, không hỏi han gì tới y. Ngược lại Hà Ngọc Quý và Dương Mộng Lộ lại xuất hiện, bên cạnh y không có Đại Đầu và Đại Chủy trông coi nữa, nhưng thêm một mỹ nữ còn khó đối phó hơn. Ban ngày thì ở cùng công ty, buổi tối thì ở cùng phòng, trừ chơi gái thì y chẳng thể làm được chuyện gì khác. Nam nhân đối với loại chuyện này lần đầu thì sướng, lần thứ hai thì thèm, nhưng mà đến lần thứ ba thì chỉ muốn nằm thôi, bây giờ Mộc Lâm Thâm cũng thế, lười nhác nằm trên giường hưởng thụ điều hòa mát lạnh, chẳng muốn ra ngoài trời nóng tới chảy mỡ. Y xoay người sang vô tình phát hiện ra bên gối có một sợi tóc dài, ngây ra nhìn sợi tóc đó, tâm tư liền trôi về lúc hai người trần truồng đối diện, điên cuồng làm tình. Em gái đó đúng là mạnh bạo, mình đã nằm thẳng cẳng rồi còn bị em gái đó thổi cho dựng lên, thế là lại phải làm thêm một lần nữa. Thời gian qua mọi thứ xảy ra quá nhanh, hết chuyện này tới chuyện kia cứ nối nhau không dứt, làm y không có thời gian nhìn lại chuyện xảy ra. Cảm tưởng chỉ một khắc trước mình và Nhạc Tử cùng đi ăn tối bàn nhau đi tán tỉnh mấy em gái nước ngoài du lịch một mình, thoáng cái thế nào bệnh viện tâm thần, bỏ trốn, bắt cóc, diễn giảng, lại bị bắt cóc đánh đập rồi, giờ thành tổng giám đốc Lâm rồi. Kích thích thì kích thích thật đấy, nhưng Mộc Lâm Thâm vẫn mong chuyện này sớm kết thúc thôi, nếu không chưa nói tới nguy hiểm gì, mình đã cạn tinh mà chết rồi. Đêm qua y bị em gái đó vắt hai lần, sáng ngủ dậy bị vắt thêm lần nữa, làm y chẳng còn lấy chút cảm giác thành tựu nào, em gái này kỳ thực không cần phải dụ dỗ, y mới là người bị dụ dỗ thì có. Điện thoại đổ chuông, giọng của Giả Phương Phi ở phòng tắm gọi vọng ra:" Bảo bối, giúp em lấy điện thoại đi."

" Ừ, đợi anh chút." Mộc Lâm Thâm uể oải đáp rồi đứng dậy lấy điện thoại:

Trong phòng tắm, Giả Phương Phi đã tắm xong rồi, trên người chỉ mặc đồ lót, đang chăm chú ngắm mình qua gương, tự như tự luyến thích thú xoay đi xoay lại ngắm nhìn thân hình mạn diệu của mình. Một tay cô giơ cao trên không, cố gắng búi tóc thật chặt, suy nghĩ xem hôm nay để kiểu tóc gì, khi Mộc Lâm Thâm đưa di động, cô không tránh đi, nhận điện thoại tại chỗ, ừ vài tiếng, nói:" Chuẩn bị đi thôi, đợi ở dưới rồi đấy."

Mộc Lâm Thâm không đi, đứng phía sau Giả Phượng Phi, ôm lấy bờ vai thon thả, dùng mũi tách mãi tóc ướt mềm, chóp mũi khẽ chạm vào cổ, hôn lên làn da pha trộn hương thơm pha quện giữa mùi sữa tắm và cơ thể của nữ nhân. Giả Phương Phi cười khúc khích, nghiêng đầu sang hôn y:" Vẫn chưa thấy đủ sao?"

" Không phải là chưa đủ, mà là hơi quá rồi, bây giờ anh chỉ muốn ngủ thôi." Mộc Lâm Thâm gác cằm lên vai cô, ngậm lấy dái tai hồng hồng:

" Bảo bối, hôm nay có việc quan trọng phải làm, đợi xong việc rồi, anh muốn ngủ bao lâu thì ngủ ... Hi hi, em cũng hơi thích anh rồi đấy." Giả Phương Phi nắm lấy tay Mộc Lâm Thâm đặt lên bầu vú no tròn của mình bóp nhẹ, phát ra tiếng rên mê say, liên tục hôn môi y, đôi mắt đầy lưu luyến, mỗi ngày thức dậy nhìn thấy gương mặt điển trai này là cảm giác không tệ:

" E là ngày tháng tốt đẹp chẳng được bao lâu, cho anh biết, chúng ta còn có thể ôn nhu thế này mấy ngày nữa?" Mộc Lâm Thâm khẽ hỏi:

" Hôm nay, ngày mai ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận