Nội Tuyến

Chương 259: Ác tướng ở trong tù. (4)

Biểu hiện của Du Tất Thắng có vẻ chẳng làm Thân Lệnh Thần bất ngờ, luôn giữ nụ cười không đổi. Đôi mắt linh hoạt đen láy của Quan Nghị Thanh đảo qua đảo lại giữa hai người, cô có vẻ như đoán ra cái gì đó. Hình như đây cũng là một loại giao lưu, bọn họ đều đang thăm dò đối phương có thể tin tưởng được hay không? Chưa nói là cười như thế thể hiện ra điều gì, mà một nhân vật ác ôn tiền án chồng chất như thế, sao lại cần loại tin tưởng không đáng tiền chứ? Cho dù là được hứa hẹn, hay là chính ông hối lỗi, ông ta cũng đâu thoát được sự trừng phạt của pháp luật. Bất ngờ, nụ cười của Du Bất Thắng biến mất trong khoảnh khoắc, giọng nói trở nên gay gắt cộc cằn: " Thằng ranh, mày đừng có mà bày cái bộ mặt giả tạo đó trước mặt tao, không lừa được tao đâu. Định lôi tao ra làm trò tiêu khiển, nói tao tội ác tày trời hả? Năm xưa cái chợ quỷ ấy toàn lũ súc sinh, đám Tang Mao, Mã quả phụ còn chẳng phải bây giờ đã thành ông bà chủ rồi sao? Đứa nào mà tay chân sạch sẽ chứ? Cuộc nói chuyện đến đây là hết. Tao muốn nghỉ trưa. Đội trưởng Hứa, không có việc gì mày thì đừng có làm phiền tao nữa. Những gì cần khai tao đã khai hết rồi, làm ơn xử lý nhanh gọn đi, để tao khỏi tối nào cũng gặp ác mộng."

Cách nói chuyện đó thực sự có khí thế của người đứng đầu mười tám lộ của hắc đạo, tiếng như chuông đồng, vẻ mặt tàn khốc, đập tấm ngăn cách sầm sầm. Hứa Phi hết cách xua tay, hai cảnh sát trại giam liền đưa người đi. Quách Vĩ và Quan Nghị Thanh vẫn còn ngơ ngác chẳng hiểu gì hết, hai bên đang giao lưu thân mật lắm mà, cớ gì lại phát sinh biến cố, thành ra thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận