Nội Tuyến

Chương 472: Quỷ án tái hiện. (3)

Lam Ny miệng trêu chọc, bàn tay cũng không an phận lướt dọc hông Mộc Lâm Thâm, như rắn nước trực tiếp luồn dọc theo thắt lưng luồn vào. Động tác táo bạo như vậy khiến Mộc Lâm Thâm cũng phải giật mình, vội chặn tay cô lại, nói: “ Cái này thật sự không được đâu, đợi đến chỗ không có ai rồi hãy cho cô xem.”

“Cho anh chút adrenaline thôi mà … Ha ha, soái ca à, anh có vẻ chột dạ nhỉ? Sợ rồi sao?” Lam Ny cười khẽ, cô nhướng mày, ánh mắt lại thay đổi, từ lẳng lơ trêu ghẹo bỗng trở nên sắc bén như mũi tên:

Nhưng trước mặt một cao thủ tâm lý đã qua thực chiến mài rũa như Mộc Lâm Thâm, ánh mắt đó chẳng có tác dụng gì. Ngay cả với một dân chơi đích thực, cô nàng này lại càng chẳng có mấy sức sát thương, y đưa tay ra, chậm rãi lướt nhẹ qua trước ngực Lâm Ny, rồi cười đầy ý vị: “ Điều duy nhất tôi sợ là… các cô ra tay không đủ nhanh gọn. Dù gì cũng là lần đầu hợp tác mà.”

Giọng Mộc Lâm Thâm nhẹ nhàng, mang theo chút tà mị, ẩn chứa hàm ý mập mờ. Lam Ny bật cười, ghé sát tai y thì thầm: “ Yên tâm đi, kỹ thuật của tôi rất tốt, tuyệt đối không phải lần đầu đâu … Xong việc có khi còn làm thêm lần nữa đấy. Đảm bảo anh sẽ sướng phát mê luôn.”

Câu nói này khiến ngay cả lái xe cũng phải bật cười. Con mẹ nó, làm sao mà đấu lại con mèo dâm đãng này được? Mộc Lâm Thâm nghe xong mà tim đập thình thịch, em nữ tặc này, dù là trộm người hay trộm đồ, chắc chắn đều đã thành thói quen rồi. So với những kẻ chủ nhĩa thực dụng như cô em này, Mộc Lâm Thâm thấy mình vẫn phải học hỏi thêm một chút. Hai người mải mê quấn quýt, rất nhanh đã đến điểm xuống xe, cơn mưa ngày một lớn, gió lại to, khiến nhiệt độ giảm nhanh, không khí có chút lành lạnh. Họ nhanh chóng mở ô che đi ngã tư phía trước tách ra, không xa phía trước là cửa ra vào của tiểu khu. Lam Ny bước đi về phía cầu vượt, lấy ra ống nhòm mini quan sát những chiếc xe ra vào, thỉnh thoảng cô lại liếc nhìn hướng đi của Mộc Lâm Thâm, nhưng giờ đây y đã không còn trong tầm mắt nữa, hoặc có lẽ không nhận ra được trong số vố số người mặc áo mưa che ô nữa. Mộc Lâm Thâm cầm ô, đã nhanh chóng lao về phía cửa sau, bóng dáng bảo an tiểu khu đã xuất hiện, y ấn tay vào tai nghe bluetooth tinh xảo. " A lô, a lô, thử tín hiệu, tôi là Ngũ ca."

" Nghe thấy, Thanh Đầu."

" Nghe thấy, Tỏa Tử."

" Chủ Bản."

" Tỏa Tử, Chủ Bản, có thể vào được rồi đấy ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận