Nội Tuyến

Chương 492: Truy lùng kẻ phản bội. (2)

Thân Lệnh Thần và Lâm Kỳ Chiêu nhất thời nghẹn lời, vừa rồi suýt nữa còn không nhận ra người trước mặt, kỹ thuật hóa trang này quả thực khó tin đến mức hoang đường, như thế những kẻ còn lại đều không tầm thường. Thấy cả hai im lặng, Mộc Lâm thâm lại bổ sung: “Người chỉ huy là Nhiếp Kỳ Phong, tất cả đều do hắn tuyển mộ, bây giờ chắc hắn đã chuồn mất rồi.”

" Chỉ thế thôi à?" Lâm Kỳ Chiêu không hài lòng, nói thế khác gì không nói:

" Thế đã là nhiều lắm rồi đấy, anh còn muốn biết gì nữa?" Mộc Lâm Thâm nói xong định đi:

Lâm Kỳ Chiêu nhảy ngay tới trước mặt chặn đường:" Xin lỗi, anh tạm thời không thể đi được, phải phối hợp với tôi xử lý vụ án này đã."

" Chim non mới đến vài ngày hả, chưa biết gì về đám người này đúng không? Mạnh mồm không biết thẹn, đừng biến bản thân thành thằng ngốc." Mộc Lâm Thâm nhíu mày:

Lâm Kỳ Chiêu không ngờ đối phương không nể mặt thế, chưa kịp nói gì thì Thân Lệnh thần kéo hắn sang một bên, để Mộc Lâm Thâm cứ như thế đường hoàng bỏ đi. Tên này, bị người ta coi thường rồi, Lâm Kỳ Chiêu nổi nóng:" Phó chính ủy Thân, anh đùa với tôi đấy à, sao có thể để y đi như thế, anh có chịu trách nhiệm được không?"

" Xử trưởng Lâm, cậu mới là người đang đùa đấy, xem lại cách nói chuyện của cậu đi, thái độ của cậu như thế lại muốn người ta phối hợp, cậu nghĩ đang nói chuyện với cấp dưới của mình đấy à?" Thân Lệnh Thần nói xong xoay người đi luôn, chẳng vội, Mộc Lâm Thâm cũng chẳng có nơi nào để đi:

Chứ còn sao nữa, xảy ra chuyện lớn như thế, hoặc là một lòng một dạ lên thuyền giặc thì lúc này cao chạy xa bay, đã không đi thì chỉ có cách đánh chìm thuyền giặc mới an toàn. Quả nhiên đúng như Thân Lệnh Thần dự đoán, hướng đi của Mộc Lâm Thâm chính là xe cảnh sát, đã thế y còn nghênh ngang ngồi vào ghế lái. Lâm Kỳ Chiêu ngớ ra mất mấy giây rồi mừng rỡ vội vàng chạy tới. Thân Lệnh Thần hất hàm ra hiệu, Lâm Kỳ Chiêu lấy chìa khóa ra đưa cho y:" Này, anh định đi đâu thế?"

Mộc Lâm Thâm lấy chìa khóa, nổ máy, nhanh chóng rời đi:" Bắt người, tìm tang vật, lần này chơi theo cách của tôi. Lão Thân, sau tối nay hai chúng ta hòa nhau nhé, sau này đừng làm phiền tôi nữa."

" Khoan đã anh Mộc." Lâm Kỳ Chiêu rút kinh nghiệm, nói chuyện khách khí hơn rất nhiều, không mang giọng điệu mệnh lệnh ra nữa:" Đội ngũ của chúng tôi còn chưa theo kịp, cảnh sát điều động lực lượng thì cần chút thời gian."

" Cần gì đội ngũ của các anh." Mộc Lâm Thâm lấy di động ra đặt vào giá trên xe:" Đội ngũ của anh thì chỉ hơn hơn cái giấy phép, đội ngũ của tôi thì thiếu mỗi khẩu súng, còn cái gì cũng có."

Xe đi được một lúc, di động của Mộc Lâm Thâm đổ chuông, y đúng là đang chỉ huy bắt người, hung hãn ra lệnh vào điện thoại:" Chặn đường, đừng để hắn chạy thoát."

Đang bắt ai vậy? Lâm Kỳ Chiêu hoang mang nhìn Thân Lệnh Thần, sao tên nội tuyến này còn uy phong hơn cảnh sát, lái xe cảnh sát, hú còi cảnh sát, phòng như bay trên đường, rốt cuộc y muốn làm cái gì thế? Thực ra ngay cả Đại Hồ Lô nhận được lệnh cũng không biết là chuyện gì nữa là. Mộc ca đột nhiên biến mất, rồi lại đột nhiên xuất hiện, vừa xuất hiện đã lập tức ra lệnh bắt người, mà người bị bắt lại chính là đồng bọn của bọn họ, Giả Bảo Thạch và Hoàng Kim Bảo. Lý do à? Hai tên này ăn cháo đá bát, phản bội huynh đệ, trước tiên cứ khống chế đã, rồi tính sau. Mặc dù có người nghi ngờ, nhưng đám huynh đệ Hồ Lô, vốn đã mù quáng trung thành với Mộc Lâm Thâm, thì không chút do dự. Nhị Hồ Lô dẫn người khống chế Giả Bảo Thạch, trong khi Đại Hồ Lô kéo quân chặn hiệu đồ chơi của Hoàng Kim Bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận