Nội Tuyến

Chương 123: Biến cố trong lặng lẽ. (2)

Trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí, huống hồ là trong giới tội phạm, Lư Hồng Bác không nhà, không người thân, thần kinh không bình thường, còn là nhân vật bị cảnh sát chú ý, với chừng đó vấn đề, ai lại chịu cung phụng ông ta ăn chơi phè phỡn như thế chứ? Bảo đó là tiền riêng do ông ta tích góp được bao năm? Lại còn có thể che giấu số tiền đó khỏi tầm mắt của cảnh sát à? Khả năng này rất thấp. Xử trưởng Lạc rất tán đồng ý tứ trong câu hỏi của Phạm Văn Kiệt:" Đó chính là vấn đề đấy, rất có khả năng người đang chi trả cho Lư Hồng Bác cũng chính là kẻ tổ chức, những kẻ như thế đều sở trường thao túng từ xa, tôi rất nghi ngờ tên hắn lại có thể nằm trong danh sách các anh thu được."

Mọi người đều hiểu điều ấy, phàm là kẻ ra mặt đều không phải là người tổ chức, không phải người lập kế hoạch, chỉ là tay chân nghe lệnh. Nhưng vụ án tiến triển tới mức này rồi, lời ấy vẫn không khác gì gáo nước lạnh. " Người tổ chức tập đoàn đa cấp này là ai, ở nơi nào, tạm thời không bàn tới, đối với lượng thông tin chúng ta có được hiện nay thì chưa đủ để trả lời câu hỏi đó. Vậy chúng ta chọn một câu hỏi đơn giản hơn, quay trở lại điểm khởi đầu, nhìn vào trục thời gian của nhóm người này, tôi đặt ra câu hỏi, Lư Hồng Bác chuẩn bị làm cái gì? Trong vòng hai mươi ngày đã phát triển một vụ huy động vốn cấp tỉnh, hơn nữa lại sử dụng một người mới, cho dù là bọn họ cực kỳ coi trọng người mới này thì đây cũng là chuyện vô lý ... Các vị cứ nghĩ mà xem, một tổ chức cấp bậc nghiêm ngặt, làm sao có thể để một người mới không xác định một bước lên trời, tiến vào vòng tròn hạch tâm của bọn chúng." Xử trưởng Lạc tỏ thái độ hoài nghi rõ ràng với vị nội tuyến đỏ này:

" Nội tuyến đó của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề gì, cậu ta không hề có chút liên quan nào với đa cấp, tình cờ gặp được Lư Hồng Bác ở bệnh viện tâm thần thôi." Diệp Thiên Thư bảo vệ nội tuyến:

" Cậu ta từng để sai sót gì chưa?" Xử trưởng Lạc hỏi:

Diệp Thiên Thư chột dạ:" Từng bỏ trốn, lại bị bọn chúng bắt về, nhưng do chúng tôi an bài."

Chi tiết này làm càng Lạc Quan Kỳ lo lắng hơn, ông ta vỗ trán chan chán, vắt óc ra suy nghĩ, lúc đi tới cửa vẫn không chắc chắn lắm:" Nếu đã xảy ra chuyện rồi thì đừng mong có được tin tưởng nữa, huống hồ cái tổ chức đó vốn chẳng có tin tưởng mà chỉ có lợi dụng mà thôi ... Hai vị cứ nhìn đi, phát triển nhanh như thế, hơn nữa theo tin tức nội tuyến phản hổi, lượng đặt mua ít thì mấy vạn, nhiều thì mấy chục vạn ... Vậy tôi lớn gan nói một câu như thế này, kim ngạch như thế căn bản không đáng để vào mắt. Tập đoàn đa cấp sở dĩ được tổ chức nghiêm ngặt, ngoại trừ để tẩy não ra thì còn có một lý do khác là lừa được tiền, không phải Lão A ở trên đỉnh kim tự tháp nuốt một mình, mà là phân cấp tầng tầng tiêu hao, nói cách khác là tập thể phân chia tang vật ... Cho nên tôi mới nói, với kim ngạch như thế, khi đem phân chia tập thể, ăn bản mỗi người không được là bao."

Thế thì chỉ có thể dẫn tới một kết luận duy nhất thôi, Phạm Văn Kiệt trầm giọng nói:" Bọn chúng còn có mưu đồ lớn hơn."

" Tôi cũng nghĩ như thế, từ phương hướng phát triển của bọn chúng mà xét, sau khi liên tục trải qua mấy năm đả kích, năng lực tổ chức của bọn chúng cũng đang không ngừng nâng cao, khi bố trí cứ điểm trung tâm, đã không chọn những thành phố phát triển tuyến đầu nữa, cũng không chọn thành phố cấp tỉnh tập trung đông đảo lực lượng cảnh sát ... Nếu như chọn, sẽ chọn một thành phố tuyến hai, ba nơi giao thông tiện lợi, kinh tế thuộc tầm trung, hơn nữa địa lý thuận tiện cho việc bỏ trốn ..." Lạc Quan Kỳ đưa ra phán đoán:

Phạm Văn Kiệt và Diệp Thiên Thư nhìn nhau, chỉ hiểu trong lòng chứ không nói, mấy năm trước Trường An cũng xảy ra vụ án gián điệp nghiêm trọng, chúng cũng đặt trọng tâm phát triển ở Trường An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận