Nội Tuyến

Chương 721: Đêm khuya đường dài. (2)

Chiếc xe van đang phóng nhanh đã hai lần thay người lái trên quãng đường hàng trăm cây số, ngoài thời gian dừng lại ăn một bữa cơm thì hầu như không hề dừng lại. Khi vừa ra khỏi An Dương, Mộc Lâm Thâm cảm thấy tim mình bất giác co thắt lại. Chúng về tổ ư? Là tối nay sao? Bên kia có theo kịp không, y muốn truyền tin đi thật không dễ dàng chút nào. Kết quả tốt nhất có lẽ là hi vọng việc rà soát sẽ tìm ra được sào huyệt mà y đã miêu tả. Liệu có không? Đến chính bản thân y cũng không nói rõ được, chỉ cảm thấy hơi lo lắng. Nhưng may mắn là, nhóm người này luận về hỏa lực kém xa so với bọn Nhung Vũ hay Nhiếp Kỳ Phong, cả đám chẳng khác gì một lũ hề ngu ngốc. Chứ còn không à, Vương Lập Tùng từng làm hòa thượng lại đang bàn tán về phụ nữ, Từ Đồng Lôi rõ ràng là một gã thương nhân xảo trá lại đầy miệng nghĩa khí huynh đệ. Còn Khâu Quảng Hán lên xe giữa đường thì đúng kiểu “thằng hề” trong đám hề. Khi Từ Đồng Lôi hỏi chuyện xảy ra ở An Dương là thế nào, gã này đáp tỉnh bơ: Trong nghề của chúng ta, ngày nào chẳng có người bị bắt, sao anh lại trách tôi? Ăn cái cơm này phải dựa vào tài năng, sợ chuyện xảy ra thì đừng làm. Lý luận của hắn là, không bị bắt thì mặc sức mà chơi, bị bắt cũng đáng đời. Tên này thật sự thẳng thắn, chỉ ba câu đã coi Mộc Lâm Thâm như anh em.
Bạn cần đăng nhập để bình luận