Nội Tuyến

Chương 285: Đêm khuya lời nói thật. (2)

“ Dù cậu có muốn nghe hay không, tôi vẫn phải nói vài lời không hay về ông ấy.” Thân Lệnh Thần như không nhìn thấy thái độ của y, vẫn tiếp tục nói: “ Những việc phi thường thì tất yếu phải đối mặt với khó khăn phi thường. Thành công của cha cậu cũng chính là thất bại của ông ấy. Cậu có lẽ không biết khái niệm học nghề vào thế kỷ trước là thế nào đâu nhỉ? Những người học nấu ăn kiểu này ít nhất phải mất ba năm, dậy từ lúc gà gáy sáng, làm việc đến nửa đêm. Toàn bộ những việc vặt vãnh trong cửa tiệm đều phải đảm nhận, hoàn toàn không có đồng lương nào, nhiều nhất cũng chỉ được ăn cơm. Còn về chỗ ở, chính là chiếc ghế dài trong tiệm. Nếu đặt cậu vào hoàn cảnh đó, cậu có thể chịu đựng được bao lâu?”

" Ồ, năm xưa cha tôi cũng bị người ta chơi à?" Mộc Lâm Thâm tinh thần phấn chấn hẳn lên:

" Đúng, còn thảm hơn cậu đi học nghề nhiều, không cẩn thận một chút là bị chửi mắng, thậm chí là bị ăn đòn. Cậu chắc là không ấn tượng gì về ông ngoại cậu nhỉ? Tính ra thì ông ấy mất năm cậu lên chín?" Thân Lệnh Thần hỏi:

" Ông ngoại tôi sao?" Mộc Lâm Thâm ngẩn ra, nhìn một cái là biết không có ấn tượng gì hết:

“Đúng vậy, ông ngoại cậu cũng là một đầu bếp giỏi, đồng thời chính là sư phụ của cha cậu năm xưa. Câu chuyện này thú vị lắm, năm đó, dưới trướng của ông ngoại cậu có không ít người làm. Nhà bên ngoại của cậu vốn là một gia đình giàu có, nhưng chỉ có một cô con gái. Ông cụ đã đặt ra điều kiện là muốn cưới con gái ông thì phải ở rể. Thế mà lại xảy ra chuyện rắc rối, những người chịu ở rể thì mẹ cậu không ưng ý, còn người mà mẹ cậu vừa ý lại là một người rất cứng đầu, nhất quyết không chịu ở rể, cũng không muốn lấy khối tài sản sẵn có đó.” Thân Lệnh Thần cười kể:

" Là thật hay là giả thế?" Mộc Lâm Thâm cả kinh, tới giờ y mới nhận ra, mình chẳng hề biết chút nào về chuyện nhà thế hệ trước:

" Chính ủy Trương kể đấy, cha cậu và Lão Ngô, một người bạn lâu năm của cha cậu có chút qua lại với chính ủy Trương, ông ấy còn nhờ chính ủy Trương, muốn làm thủ tục nhập cảnh cho cậu."

Vậy thì chắc là không sai rồi, là chuyện liên quan tới cả mẹ, Mộc Lâm Thân thích thú giục:" Vậy sau này thế nào?"

" Cậu hỏi quá trình giải quyết vấn đề này thế nào hả?"

" Tất nhiên rồi, kết quả tôi con hỏi làm gì, tôi chính là kết quả, quá trình thế nào?"

" Quá trình rất đơn giản, cha cậu dẫn mẹ cậu tư bôn, chính là tới Thượng Hải, đợi tới khi quay về nhà thì đã có thêm cậu rồi." Thân Lệnh Thần nói ngắn gọn:

Mộc Lâm Thâm không biết nói gì luôn, tiểu thư nhà giàu tư bôn với anh học việc trong nhà, đó là chuyện cổ tích ở thời này:" Mẹ tôi hay thật đấy, cha tôi cũng giỏi."

Lừa một cô gái, chuyện này thì dễ làm thôi, nhưng mà khiến cô gái ấy bỏ cả gia sản chạy theo mình chịu khổ, đó không phải chuyện người thường có thể làm được. " Cho nên mới nói, cha cậu đúng là ..." Thân Lệnh Thần giơ ngón cái lên thay lời muốn nói, tiếp tục kể chuyện năm xưa của Lão Mộc, ma chay cho cha mẹ vợ, tiếp tế người thân bên vợ, danh tiếng ở quê rất tốt. Càng nghe vẻ mặt Mộc Lâm Thâm chuyển sang khó chịu, đó là phản xạ có điều kiện, chỉ cần là chuyện liên quan tới cha y, y đều cảm thấy không thoải mái, bực bội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận