Nội Tuyến

Chương 347: Lại đi gặp tà ma. (1)

Quan Nghị Thanh thu chiếc máy tính bảng lại, trà trên bàn đã nguội, nhưng tin tức có được đủ khiến cô hưng phấn rồi, có điều thấy Thân Lệnh Thần trầm tư, cô hỏi:" Sư phụ, thấy anh ta có vấn đề sao?"

" Không biết được, cậu ấy là người khó đoán, nhưng trạng thái của cậu ấy đã bắt đầu vào guồng. Theo mô tả của cậu ấy mà điều tra nghi phạm... thu hẹp phạm vi, tìm kiếm trong các thành phố xung quanh lấy Thượng Hải làm trung tâm. Hướng đi đã thay đổi, giờ cần tập trung vào nhóm những người có nghề nghiệp ổn định, hoặc là công chức. Theo mô tả của chủ nhà, cô ta nói tiếng Thượng Hải rất lưu loát, vậy thì có lẽ cô ta đã sống ở Thượng Hải một thời gian khá dài rồi. Tiếng Thượng Hải không phải là một thứ ngôn ngữ dễ học, chỉ mới nghe thôi mà cũng khó mà hiểu được." Thân Lệnh Thần nói tới đó khen ngợi:" Hôm nay cô làm tốt lắm, làm cậu ta phải nói ra, thằng nhãi đó rất kín miệng, không dễ dàng."

" Học cách sư phụ dùng với Du Tất Thắng đấy, giả ngốc một chút, khích anh ta một chút, thế là được, dù anh ta có biết mình đang bị khích, vẫn không kìm được ý nghĩ muốn thể hiện trước mặt mỹ nữ." Quan Nghị Thanh đắc ý cầm túi xách lên, thế là nụ cười héo đi đôi phần, lúc này, tác động tâm lý quá mạnh, chiếc túi xách mà Mộc Lâm Thâm mô tả không ra gì khiến cô ấy như mắc phải chứng ám ảnh, nhìn nó thêm vài lần, càng nhìn càng thấy ghét. Hai người cùng rời khỏi quán trà, dòng người vẫn đông đúc, du khách chen chúc nhau trên phố trên phố, chẳng hề giảm đi chút nào. Giữa đám đông ồn ào ấy, Thân Lệnh Thần dừng lại vài bước, nhìn những khuôn mặt thoáng qua, từng nét mặt khác nhau. Dù có sử dụng kinh nghiệm điều tra mười mấy năm của mình, hắn cũng không thể nhận diện danh tính của những người qua lại chỉ dựa vào trang phục và hành vi của họ. Đối với hầu hết các cảnh sát, tâm lý học là một lĩnh vực trừu tượng, rất ít khi có cơ hội áp dụng vào thực tế. Thường thì nó chỉ được giam giữ trong những lý thuyết cao siêu, để mọi người ngưỡng mộ. Nhưng, liệu thật sự có một khả năng như vậy, có thể nhìn thấu từ bề ngoài đến bản chất, nhận ra thói quen hành vi của một người chỉ qua những chi tiết nhỏ? Trước kia Thân Lệnh Thần không quá tin vào điều này, hắn là cảnh sát từ tuyến dưới đi lên, không thích phe lý luận, nhưng lần này có vẻ không tin không được ... Rời Hàng Châu, Thân Lệnh Thần đúng là thứ cuồng công tác, còn chẳng kịp ghé qua nhà, chỉ gọi điện cho vợ, hỏi han vài câu rồi về thẳng Thượng Hải, hai tiếng sau, hắn đã xuất hiện ở trại giam, đội trưởng Hứa Phi được liên hệ trước đã sớm đứng chờ ở trước cổng. Hứa Phi không hỏi Thân Lệnh Thần điều tra tới đâu, sao lại tới quấy rối Du Tất Thắng tiếp như thế, một tên lưu manh già chờ chết trong tù thôi, đừng nói cảnh sát ghét ông ta, tới ngay cả đứa con gái duy nhất cũng sớm bỏ đi tha hương rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận