Nội Tuyến

Chương 672: Thói xấu khó bỏ. (2)

“ Á à các cậu làm cái gì thế này … hành động này là có ý gì?” Đảng Ái Dân sững người, rõ ràng đám người dưới đã thỏa thuận thành một liên minh cùng tiến cùng lui rồi. Hắn tức giận nói: “Các cậu làm cảnh sát mà đầu óc để lên người chó rồi à? Việc đó mà cũng làm được à? Còn biết xấu hổ không? Tôi thà thấy các cậu bị thương tích đầy mình trở về còn hơn là mất mặt như thế này. Ai là kẻ đã động vào cô gái kia… Đừng nghĩ là có thể trốn thoát, trong chợ có camera giám sát đấy, tự bước ra nhận kỷ luật đi.”

Vẫn không ai lên tiếng, điều này khiến Đảng Ái Dân thực sự gặp khó. Đúng lúc này, Như Hoa bưng bát cơm chạy tới với bộ dạng vui vẻ, hớn hở gọi: “Ê, ê, sáng sớm thế này, chưa ăn cơm mà mọi người đã tập luyện rồi à? … Í, không giống đang luyện tập. Ngốc ca, đang làm gì thế? Sao bắt mọi người đứng phơi nắng như thế, thế là không tốt đâu.”

“Không lẽ nào... lại là cái thằng hề này chứ?” Đảng Ái Dân chợt sinh linh cảm, kinh ngạc thốt lên, sau đó hắn nhận ra cả đám cảnh sát hình sự đều cúi gằm đầu xuống thấp hơn vì xấu hổ. Hắn tức giận, bước nhanh tới trước mặt Như Hoa, chất vấn: “Như Hoa, hôm qua cậu làm gì rồi?”

" Có làm gì đâu, tôi lái xe mà." Như Hoa vừa bê bát cơm ăn vừa thuận miệng đáp:

" Tôi hỏi chuyện tối hôm qua lúc bắt Phương Định Quân ấy, có phải cậu có tham gia không?"

" Á, vậy là anh cũng biết rồi à ... Tôi không định nói, chuyện đó, chuyện đó tôi không nhận công đâu, anh cứ yên tâm tính công lao này cho mọi người đi, dù sao tôi chẳng cần lên chức."

" Công cái gì mà công?" Đảng Ái Dân tức tối hét lên:" Cậu ngang nhiên sờ soạng con gái nhà người ta giữa đường mà còn có công à?"

“Không trêu ghẹo em gái kia thì làm sao dụ được tên lưu manh đi chứ? Úi, không phải khen chứ, tôi còn bị chính sự thông minh của mình dọa cho giật mình đấy… ha ha, nhìn thằng đó to lớn vạm vỡ thế thôi, nhưng vừa nhét lên xe là đã sợ xanh mặt rồi… Sao thế hả Ngốc ca? Chuyện này có gì đâu mà anh trừng mắt lên như vậy, chẳng lẽ đó là vợ anh à?” Như Hoa hoàn toàn khinh thường cơn giận dữ của Đảng Ái Dân:

Cả đám cảnh sát hình sự đứng cười khùng khục trong cổ họng, Đảng Ái Dân chỉ biết khóc dở mếu dở, thực sự không thể cãi lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận