Nội Tuyến

Chương 395: Kẻ mang ngọc có tội. (5)

Rất nhanh một sơ đồ tổ chức được vẽ ra, tuyển dụng từ thôn tân thủ, trải ra tới các nơi trên cả nước trộm đồ, dùng hình thức vận chuyển đưa đồ trở lại, hoàn thành tiêu thụ tang vật nơi khác. Về phần đám người này làm bao lâu rồi? Theo lời đám tiểu lưu manh phán đoán, từ hơn hai năm trước Phan Song Long đã dẫn người đi. Rốt cuộc bồi dưỡng được bao nhiêu tên trộm rồi, chuyện này khó mà nói được, bởi vì y chỉ biết tình hình ở đây, Phan Song Long lại đi suốt như thế, ai biết có phải thời gian khác hắn hành nghề, hay là đi tới thôn tân thủ nào khác. Vẫn còn một vấn đề then chốt nữa, băng nhóm này đã là một tổ chức tội phạm trộm cắp với quy trình hoạt động hoàn chỉnh, vậy thì liên quan gì đến vụ án của Vương Tử Hoa? Hiện tại những gì đã biết chỉ là Phan Song Long có một người tình là Tống Lệ Quyên. Nói đến đây, Mộc Lâm Thâm im bặt, chỉ mỉm cười nhìn Quan Nghị Thanh đang hỏi mình. Quan Nghị Thanh không chắc chắn nhìn lại trang phục của mình, hình như có gì đó không ổn? Chắc chắn là không phải, cô khó hiểu hỏi: Này, anh có ý gì thế hả?”

" Cô lại phạm vào tật xấu góc tối dưới ánh đèn rồi."

" Có vấn đề chỗ nào chứ."

" Hôm nay tôi gây án là đã nhắc nhở các cô rồi đấy."

Có sao? Quan Nghị Thanh không phát hiện ra, nhìn sang Thân Lệnh Thần, Thân Lệnh Thần cũng chưa nhận ra, nhìn Mộc Lâm Thâm, cách tư duy của gã này, thật sự là không thể đồng điệu với họ. "Để tôi nói cho cô biết cách gây án của tôi nhé, tôi trước tiên phái nội gián, với thân phận nhân viên làm thuê trà trộn vào nhà hàng, bí mật quay chụp lại những hành vi phạm pháp của bọn chúng, sau đó đợi những người này rút lui, tôi mới xuất hiện, dùng lời lẽ khẩn thiết để chào mời quảng cáo … Đặc điểm của việc tôi làm là đã biến việc tống tiền bất hợp pháp thành thu nhập hợp pháp, cô nói xem tôi có phạm pháp không?" Mộc Lâm Thẩm hỏi:

" Chắc chắn là phạm pháp rồi, anh đừng tưởng là mình dùng lớp vỏ bọc hợp pháp là có thể chối bỏ hành vi phạm tội của mình, chẳng qua là người bị anh tống tiền không nhìn thấy những người ở tầng cấp phạm pháp mà thôi ..." Quan Nghị Thanh đang hùng hồn chỉ trích hành vi của Mộc Lâm Thâm thì giật nảy mình, cô nghĩ tới Tống Lệ Quên:" Ngoài Tống Lệ Quyên còn có người khác nữa à?"

Thân Lệnh Thần nhắc:" Quên tên trộm rồi à?"

" Á" Quan Nghị Thanh kêu một tiếng, đúng là phạm sai lầm ngớ ngẩn, phải có ít nhất một tên trộm cậy két sắt chứ, cô cứ mải theo đuổi Tống Lệ Quyền mà quên mất, đúng là phạm phải sai lầm cũ. " Mấy tên trộm thần bí đó, chỉ lộ diện đúng một lần, lại còn không bị quay lại, làm vụ án lớn như vậy,chắc chắn là phải hết sức tránh lộ mặt… Vậy tôi hỏi cô, việc thăm dò địa điểm trước, theo dõi, còn cả thông tin về nhà của lãnh đạo, do ai làm?’ Mộc Lâm Thâm hỏi:

Quan Nghị Thanh biết sai rồi, nhưng mà không thích cái bản mặt đắc ý của Mộc Lâm Thâm, cái đồ thích khoe khoang. " Để tôi nói cho cô biết, trong trộm có trộm, không phải là có thể, mà là chắc chắn có. Những người trong này, Lão Qua, Mã quả phụ, Tang Mao, cả ba người này đều có gia sản không hề nhỏ, chắc chắn là giàu hơn phần đông người khác, nhưng tại sao vẫn tiếp tục phạm tội? Ngoài lý do tiền bạc, còn có một loại động cơ gọi là trải nghiệm tội phạm, như là ham muốn kiểm soát, cảm giác thành tựu, vân vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận