Nội Tuyến

Chương 468: Đêm dài dằng dặc. (2)

Hai người Quách Vĩ và Quan Nghị Thanh rúc vào góc thì thầm trò chuyện, chẳng ai chú ý đến họ. Những cảnh sát mới đến tỏ ra hết sức bận rộn, nhanh chóng vào guồng, các mẫu dữ liệu cần thiết, các bản tường trình cũng được sắp xếp với hiệu suất cực cao đưa thẳng lên trước mặt Lâm Kỳ Chiêu. Hắn lật xem, rồi phân công: “ Nhanh chóng tranh thủ nghỉ ngơi, sáng mai sẽ tiếp xúc với các thành viên cũ của tổ chuyên án… Sau khi mọi người quen với tình huống, cảm giác đầu tiên của mọi người là gì?”

Một cảnh sát sắc mặt không tốt, nói: "Sếp, chuyến này anh đã tìm cho chúng ta một vụ rắc rối rồi, điều tra ra thì không có ý nghĩa mấy, mà nếu không điều tra ra thì sẽ gặp rắc rối lớn. Mất trộm đã hai năm, việc truy tìm người và tài sản đều rất khó khăn."

Lâm Kỳ Chiêu chỉ tay: " Vậy lần sau tôi sẽ cử cậu đi xử lý tội phạm đường phố, cái đó không có khó khăn gì... Còn những người khác thì sao?"

Mọi người đều bật cười, có vẻ như đội ngũ này cũng rất hòa hợp. " Không thành vấn đề, sếp bảo sao chúng tôi làm thế, anh bảo chúng tôi nhảy xuống biển, chúng tôi không đi nhảy lầu."

" Chỉ giỏi nịnh bợ ... Số liệu tôi cần đâu?"

"Ngày mai sẽ bắt đầu kết nối dữ liệu, nếu có chỗ nào điều mờ ám, tôi sẽ nhanh chóng đào ra được. Nhóm tội phạm này có vẻ thú vị, đã thành công kích thích sự tò mò của tôi rồi."

" Khá lắm, về chiến thuật nhất định phải coi trọng đối thủ, dù có là tên trộm vặt. Tôi cho mọi người biết, đây là vụ án mà phó chính ủy Thân mà cũng không phá nổi, cho nên không phải là vụ án đơn giản đâu."

" Sếp, không phải anh nói tới Thân Lệnh Thần chứ?"

" Oa, sếp, là phó chính ủy Thân Lệnh Thần ở Hàng Châu sao, chúng ta nhận vụ án của chú ấy à?"

" Đó là vị tiền bối tôi rất bội phục, cảnh ngộ của chú ấy thật không may, nhưng không phải chú ấy đang bị cho nghỉ việc điều tra sao?"

Những người tham gia vụ án có vẻ không xa lạ gì với Tân Lệnh Thần, họ đồng loạt tỏ ra thái độ kính trọng. Lâm Kỳ Chiêu mỉm cười nói: "Đúng vậy, trong thời gian bị đình chỉ công tác, anh ta vẫn có thể tham gia vụ án là vì cái nồi đen này chẳng ai dám gánh. Thật lòng mà nói, tôi rất phản cảm với cách làm đẩy trách nhiệm kiểu này, những cảnh sát nào mà chỉ lo bảo vệ chức vị và thanh danh của mình thì chẳng phải là một cảnh sát tốt ... Phó chính ủy Thân Lệnh Thần ở điểm này, không ngại trách nhiệm, đáng để chúng ta kính trọng, nhưng tôi không đánh giá cao cách thức giải quyết vụ án của anh ta. Chậm chạp, lười biếng, tôi cảm thấy anh ta có chút ý định muốn nhân cơ hội gặp vụ án khó này để gây sức ép với bên trên khôi phục chức vị cho anh ta, có khi lúc đó anh ta mới chịu làm việc thực sự."

Kết luận này khiến những người tham gia vụ án ngẩn ra mấy giây, có người nói:" Sếp có nghĩ quá không?"

" Không đâu, tôi có lý do đấy." Lâm Kỳ Chiêu đưa ra giả thuyết: "Anh ta vừa rồi trong cuộc họp có nói, anh ta phán đoán, trong thời gian tới sẽ có một vụ án lớn xảy ra tại Thượng Hải hoặc Hàng Châu, mục tiêu là những cổ vật có giá trị cao, phương thức gây án sẽ giống hoặc còn tinh vi hơn vụ án của Vương Tử Hoa. Mọi người nghĩ sao?"

Cả nhóm ngẩn người một lúc, rồi đồng loạt cười lớn, nếu thế, thì còn cần phải điều tra làm gì nữa, cứ trực tiếp dự đoán rồi hành động luôn có phải nhanh hơn không? Thế này đúng là dọa dẫm gây sức ép với cấp trên còn gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận