Nội Tuyến

Chương 334: Biến cố thấy lòng người. (1)

“ …Sau đây là bản tin vắn, tối qua, cảnh sát thành phố chúng ta đã đột kích kiểm tra hơn 200 địa điểm vui chơi giải trí trên toàn thành phố, đối với một số địa điểm có hiện tượng mại dâm, cờ bạc và ma túy, đã áp dụng các hình phạt hành chính tương ứng, trong quá trình kiểm tra, đã bắt giữ tổng cộng 18 cô gái sa chân vào con đường mại dâm, thu giữ một số dao kiếm bị quản chế … Hành động này đã góp phần làm trong sạch môi trường xã hội của thành phố chúng ta…”

Sng sớm, trên màn hình tivi vang lên giọng nói ngọt ngào của nữ phát thanh viên, Lão Qua ngồi trên ghế sofa, cau mày, nắm chặt cây gậy chống, từng cảnh từng cảnh truy quét của cảnh sát chiếu trên trên tivi khiến mí mắt ông giật liên hồi. Phía sau ông ta là Đại Tiểu Hồ Lô, hai nữ nhân, bốn người run rẩy, mồ hôi không dám chảy, làm những nghề "lách luật" này, khó tránh khỏi bị cảnh sát "sờ gáy", địa điểm bị phong tỏa kiểm tra, chị em bị tạm giữ bắt bớ, đều đã là chuyện thường ngày, mỗi khi như vậy, trong lòng mọi người đều dâng lên một nỗi bi thương. Thói đời gian nan, muốn bán bản thân cũng khó như thế đấy. Một trong hai nữ nhân kia chính là chị Hồng, với cô mà nói chuyện lần này rất bất ngờ, cô nghĩ giống như mọi khi thôi, vì trước kia mỗi lần toàn là bắt huynh đệ Hồ Lô, chẳng làm sao hết. Vậy mà lần này cái quán bar của Qua ca ở tân thôn Thương Cơ bị đội trị an đóng cửa rồi. Tội danh là chứa chấp mại dâm, đúng là số đen hết sức mà, khi ấy có mấy đôi đang hành sự trên tầng, bị đội trị an xông vào bắt tại trận, đóng cửa tại chỗ. Xem ra giang hồ bắt nạt người già, trải ngược lại, cái đội du kích lưu oanh chuyên đi tống tiền bắt chẹt người ta, chẳng những không sao, khi đang kiểm tra còn hớn hở mang mấy nghìn về. Lần này có vẻ nghiêm trọng, mới sáng sớm bọn họ đã bị gọi tới đây, ngay cả cô bé Tiểu Linh kia cũng bị đuổi ra ngoài, trong phòng chỉ có mấy thành phần cốt cán nhất. Qua ca xem TV rất lâu, tới khi mấy má mì đều tới rồi mới đứng dậy, không nói gì hết, bảo Đại Hồ Lô lấy ví cho ông ta, chia tiền cho mỗi một má mì, chân thành nói:" Đi tránh sóng gió một thời gian, có gì liên hệ qua điện thoại, những tỷ muội bị bắt, tôi sẽ tìm cách kéo ra."

" Mùa du lịch sắp tới rồi, mỗi năm chỉ có một vụ như vậy thôi, không ngờ năm nay lại truy quét sớm như vậy."

" Kiềm chế bớt bớt lại, hẳn là có vấn đề, đừng đâm đầu vào họng súng ... Đợi tôi làm rõ mọi chuyện sẽ thông báo mọi người quay về."

Quy tắc của đám du kích lưu oanh là, anh tới thì tôi chạy, anh đi thì tôi về, dù sao thì đi tới đâu tôi cũng chỉ cần dạng hai chân ra là có thế làm ăn được rồi, anh quản nổi à? Mấy cô gái điếm già chẳng ai bi thương, nhưng mà Qua ca làm thế này thực sự quá nhân nghĩa rồi, làm mọi người đều cảm động, ngàn vạn lời muốn nói hội tụ thành một câu. " Qua ca, không cần nói nữa, chúng tôi bán mấy dâm chục năm rồi, quen rồi, chúng tôi tin anh mà."

Lời nói thấm đượm tình nghĩa đó khiến Lão Qua buồn bã, nhưng Đại Hồ Lô làm sao lại nghe ra một chút hài đen trong đó, thế là hắn phì cười. Lão Qua tiện tay cầm gậy chống đánh hắn một cái, đuổi hắn sang một bên, rồi bảo chị Hồng tiễn mọi người đi. Đợi chị Hồng quay lại, cô giả bộ trách mắng Đại Hồ Lô: “Cái thứ gì vậy, không biết Qua ca đang không vui, cố tình chọc giận Qua ca phải không? " Xin lỗi, xin lỗi, tôi không nhịn được." Đại Hồ Lô luôn mồm xin lỗi:

Lão Qua ước chừng số tiền trong tay, thấy hai huynh đệ kia nhìn mình chằm chằm, nhưng ông ta không cho, thuận miệng nói:" Mộc thiếu gia mấy ngày qua có nói ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận