Nội Tuyến

Chương 166: Nhất phiến khuynh giai nhân. (1)

Đứng trên tầng 25 tòa nhà nhìn xuống, bất kể là người hay xe đều nhỏ xíu, Mộc Lâm Thâm hiểu tâm thái của nhiều người khi đứng trên cao nhìn xuống, cái cảm giác quân lâm thiên hạ, dẫm mọi thứ dưới chân đó khiến người ta thấy thỏa mãn thành tựu. Y cũng thử khép mắt lại, tưởng tượng hết thảy xung quanh là thật, mình là tổng giám đốc của công ty tầm quốc tế, muốn tìm chút cảm giác nào đó, nhưng chẳng thấy gì, chẳng phải sức tưởng tượng của y kém cỏi, mà y dám khẳng định, đây chắc chắn không phải là điều mình theo đuổi. Chốc lát sau Giả Phương Phi quay lại, hơi khom người với Mộc Lâm Thâm:" Đúng là danh bất hư truyền, ông chủ rất coi trọng kiến nghị của anh."

" Đừng khách khí, nên làm thôi mà." Mộc Lâm Thâm làm động tác phất tay ưu nhã:

" Vậy phương hướng giải quyết cụ thế là thế nào?" Giả Phương Phi đi tới bên cạnh Mộc Lâm Thâm đang đứng bên cửa sổ, nước mắt lên nhìn y, tuy cô đi giày cao gót, nhưng vẫn thấp hơn y không ít, điều này làm cô hơi chút bất ngờ, vì thoạt nhìn, y không cao đến thế, có lẽ do vóc dáng thanh thoát khiến người ta đánh giá không đúng:

Mộc Lâm Thâm nghiêng đầu sang, chú ý thấy Giả Phương Phi mang một chiếc dây chuyền bạc lấp lánh, nhỏ thôi, nhưng cũng bại lộ thân phận của cô rồi, y liền đưa tay tới. Giả Phương Phi mặt tức thì biến sắc, tuy không có hành động gì, nhưng đôi mắt thoáng cái trở nên lạnh như băng cảnh cáo. " Trước tiên đừng hỏi phương thức giải quyết, tôi nói với cô chi tiết thứ hai phải chú ý." Mộc Lâm Thâm hết sức tự nhiên đưa tay qua cổ Giả Phương Phi, nhẹ nhàng nâng tóc cô lên, cởi dây chuyền ra, động tác khéo léo, không đụng chạm nhiều tới da thịt cô, còn nắm tay cô đặt chiếc dây chuyền vào đó:" Loại dây chuyền bạc giá rẻ này không nên xuất hiện ở trên cổ của một thư ký giám đốc công ty lớn, nếu không sẽ bại lộ ra hiện trạng kinh tế eo hẹp của cô đấy."

Ánh mắt Giả Phương Phi tức thì dịu đi:" Vậy tôi nên mang trang sức gì?"

" Không cần gì hết, vẻ đẹp tự nhiên của cô đã là trang sức tốt nhất rồi, cũng là thứ dễ gây thiện cảm với người đối diện nhất." Mộc Lâm Thâm khéo léo khen một câu làm Giả Phương Phỉ không giấu được nụ cười vui vẻ, y bổ xung:" Nếu trong trường hợp nhất định phối hợp trang sức, vậy thì dùng thứ không dễ nhận ra như phỉ thúy hoặc ngọc, trừ khi đối phương cầm lên soi kỹ, nếu không dứng khoát không thể chỉ bằng mắt thường mà nhận ra."

Sự tự tin cùng kiến thức đó, khiến Giả Phương Phỉ không thể không thán phục, bất giác lại hỏi:" Tổng giám đốc Lâm, còn gì nữa không?"

" Còn nữa ... Giữa chúng ta phải chăng nên có chút gì đó mang tính thực chất không?" Mộc Lâm Thâm hơi ngả người tới gần mặt Giả Phương Phi, khóe miệng nhếch lên cười đầy tá khí, đôi mắt hơi hạ xuống liếc qua xương quai xanh của cô, bản sắc bại lộ rõ ràng:

Giả Phương Phi tức thì nghiêm mặt, nhưng không hề lùi bước:" Anh không thấy hơi sớm à? Định dùng tôi như thư ký thật sao?"

" Tất nhiên rồi, thư ký Lâm, đó không phải là chức trách của cô à?" Mộc Lâm Thâm đứng thẳng lên, mặt nghiêm túc:" Tôi không thấy thời gian này còn sớm nữa, chẳng lẽ cô có thói quen ăn tối muộn."

Á, Giả Phương Phi chớp mắt hiểu ra, cái tên này cố ý trêu ghẹo để cô suy nghĩ theo hướng lệch lạc, đợi cô hiểu lầm rồi, y sẽ thành chính nhân quân tử. Cảm xúc liên tục bị Mộc Lâm Thâm làm trồi sụt, Giả Phương Phi có chút mất cân bằng tâm lý rồi, khó chịu xoay người đi mở cửa:" Được rồi, ăn cơm thôi."

Mộc Lâm Thâm dùng hai ngón trỏ đưa lên chỉnh lại cổ áo, một tay đút vào túi quần, không nhìn mỹ nữ mà đi thẳng về phía cửa. Y biết mỹ nữ nhìn có vẻ không chút động lòng này, trong lòng đã bắt đầu dao động, khó khăn chưa được giải quyết, sự tò mò chưa được thỏa mãn, tất cả những thứ đó sẽ dẫn dắt cô, từng bước, từng bước một ngả vào lòng y ... Đồng Quan sóng yên biển lặng, nhưng ở ngoài kia, một cuộc phong ba đột nhiên tập kích đã gần đi tới hồi kết. 15 giờ, trấn Tam Gia, Du Lâm, phân cục công an địa phương phối hợp với cơ cấu công thương, đột kích hai địa điểm đa cấp đang tiến hành tẩy não, giải cứu 47 người bị giam giữ trái phép. 16 giờ 30 phút, Tương Trang, ngoại ô thành phố Trường An, đồn cảnh sát đương địa được sự hỗ trợ của cơ cấu công thương, tra xét và đóng cửa một đội ngũ đa cấp đang ngang nhiên tổ chức giảng bài, ở hiện trường thu được hơn 1000 sản phẩm không giấy phép, nhân viên bị tạm giữ thẩm tra lên tới 171 người. Đám người này khá là sáng tạo khi bọn chúng thuê một giáo đường của Thiên Chúa Giáo đương địa, thậm chí cha xứ đương địa cũng bị phát triển thành tuyến dưới luôn. 18 giờ hình ảnh hiện trường cuộc hành động của huyện Duyên Biên truyền tới tổ chuyên án, giải cứu 51 người, có một ống kính đặc tả, chỉ riêng các loại bút ký làm giàu do nhân viên đa cấp làm đã chứa đầy hai bao tải, cho thấy bọn họ đã bị tẩy não rất sâu rồi. 19 giờ 30 phút, chủ nhiệm Phạm Văn Kiệt lên sở công an tỉnh báo cáo đã quay trở về, tới nhà ăn bảo phục vụ viên mở kênh thời sự tỉnh, tin tức tổng hợp đã đưa tin địa phương đả kích đa cấp phi pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận