Nội Tuyến

Chương 593: Giai nhân trong lòng. (1)

Từ chỗ sống trong căn hộ sang trọng trị giá nghìn vạn, chuyển tới căn phòng rách nát tiền thuê chưa tới 1000. Từ cô gái nhà giàu ra vào đều ngồi xe đắt tiền, biến thành cô gái làm công chẳng đáng một xu. Hơn một năm đã trôi qua, hôm nay Dung Anh mới lại lấy ra chiếc hộp trang điểm đã bị phủ bụi từ lâu, đó là kỷ vật duy nhất còn sót lại từ cuộc sống xa hoa ngày trước. Trong gương, cô nhìn thấy hình ảnh của chính mình, dung nhan tiều tụy, ánh mắt đau thương, vẻ ngoài ảm đạm. Cô bắt đầu thoa kem nền, từ từ kẻ vẽ từng nét trang điểm, đồng thời cũng từ từ chìm đắm trong ký ức về quãng thời gian mình từng xinh đẹp đến nhường nào. Mười tám tháng trước, cô được thả ra từ cục cảnh sát, tin tức kinh hoàng đó khiến cô choáng váng. Cô không thể tin nổi, người anh trai luôn làm được mọi việc trên đời, sao lại chọn cách tự tử. Hơn nữa, cô cũng không thể tin rằng anh Nhiếp luôn cởi mở hào phóng lại có thể là một tên cướp khét tiếng. Nhưng hết thảy đều là sự thật, khi cô nhìn thấy khuôn mặt anh trai lần cuối, thì đó đã là lúc thi thể Nhung Vũ được đưa vào lò hỏa táng, cô đã khóc tới ngất xỉu. Khi cô tỉnh lại sau hôn mê, một người có vẻ quen thuộc đã ở bên cạnh cô, người này đã ở bên cô, cùng với cô đưa tiễn Nhung Vũ đi hết quãng đường cuối cùng. Về sau cô nhớ ra, y chính là người ở công ty anh Nhiếp, từng bị cô dọa sợ mà bỏ chạy. Rồi về sau nữa, cảnh sát năm lần bảy lượt tìm tới nhà xác nhận, hết lần này tới lần khác bị triệu tập, tài sản đứng tên cô lần lượt bị phong tỏa, người bên cạnh cô đều bị dọa sợ bỏ chạy, chỉ có một người từng bỏ chạy lại không bị dọa sợ nữa. Anh ấy họ Mộc, tên là Mộc Lâm Thâm. Mỗi lần cô bị cảnh sát triệu tập, trải qua những cuộc thẩm vấn kiệt quệ tinh thần quay trở về, anh ấy đã lặng lẽ chờ đợi cô; khi toàn bộ gia sản anh trai cô mua cho bị xác định là tài sản do phạm tội mà có, bị phong tỏa, bị tịch thu, cảnh sát đuổi cô ra đường, không có chỗ nương thân, anh ấy đã tìm cho cô một nơi ở sạch sẽ; khi cuộc sống khó khăn, cô không kiếm nổi tiền duy trì cuộc sống tối thiểu, anh ấy sẽ lẳng lặng để tiền vào nơi mà cô có thể nhìn thấy ... Dung Anh, đang chải mi, đột nhiên chớp mắt, một giọt nước mắt lớn lăn xuống, cô vội vàng lau đi, cô chợt nhớ đến người anh của mình, hình như cũng từng như thế, anh cô nhét tiền vào tay cô mà không nói rằng số tiền đó vừa được đổi lấy từ việc bán máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận