Nội Tuyến

Chương 357: Rác rưởi hóa tinh anh. (1)

Đâu rồi, hai tên ngốc đó đâu rồi? Mộc Lâm Thâm vẫn vừa chạy vừa nhìn bốn phía tìm kiếm ... Ôi mẹ nó, thật kìa, y nhìn thấy Nhị Hồ Lô bộ dạng lấm la lấm lét ở cửa ra, cuống cuồng chạy tới. Bên cạnh thùng rác, có hai hành khách đang hút thuốc, bên cạnh chính là hành lý của họ, hóa ra tên ngốc đó định ra tay ở đây. Mộc Lâm Thâm không chút do dự chạy thẳng tới, một cước đá vào mông Nhị Hồ Lô, một tiếng “ối” vang lên, Nhị Hồ Lô đau điếng ôm mông, mặt hung dữ quay lại định chửi, rồi thoáng chốc sắc mặt thay đổi như chớp, cười hì hì. Nhưng mà, phi vụ này hỏng rồi, hắn vừa định nổi đóa, Mộc Lâm Thâm đã túm lấy hắn kéo đi, vừa đi vừa đá vừa mắng: “Đại Hồ Lô đâu? Hai thằng ngốc các anh, uống say rồi mà vẫn không quên chuyện này? Đến cả lời nói thật và lời nói đùa cũng không phân biệt được? Đây là chỗ để trộm đồ à? Anh đang phạm tội đấy hả? Đúng là tự tìm đường chết!”

" Ồ, cũng phải, nơi này ra tay không dễ." Nhị Hồ Lô bấy giờ mới tỉnh ngộ, nói xong tự giác ngộ lần nữa, than phiền đây không phải chỗ hay để hành nghề, bên trong bảo an quá nhiều, lại gắn camera khắp nơi, làm hắn đi lang thang hai tiếng trời mà không kiếm được cơ hội ra tay. Lại bị Mộc Lâm Thâm bực bội đá cho mấy cú nữa, thằng ngốc này vẫn cứ cười hề hề, hoàn toàn không để tâm, thịt hắn dầy, chẳng thấy đau. Hắn dẫn Mộc Lâm Thâm đến một góc khuất camera giám sát gần sân bay, ở đó Đại Hồ Lô đang cùng mấy tên lưu manh khác ngồi xổm bên lề đường đợi tin tức. Vừa thấy Mộc Lâm Thâm đến, Đại Hồ Lô mừng rỡ như trẻ con thấy mẹ đi làm về: “Ôi chao ôi chao, nhìn xem, tôi đã nói với mấy cậu rồi mà, chỉ có Mộc thiếu gia là thật lòng quan tâm đến chúng ta thôi … Bọn khốn kia đều giả dối hết.”

Vốn Mộc Lâm Thâm định chửi mắng mấy câu, nghe vậy tức thì cơn giận tiêu biến, nhìn cái mặt ngu ngu của Đại Hồ Lô, thực sự không cách nào nổi giận với hắn được. Ai ngờ tên này được đằng chân lại lân đằng đầu, kéo tay Mộc Lâm Thâm tới, hỏi thế:" Mộc thiếu gia, Mộc gia ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận