Nội Tuyến

Chương 128: Nguy hiểm không lường trước. (3)

Ánh sáng tù mù, tầng hầm nhỏ ẩm thấp, không gian kín khiến tiếng kêu gào nghe như âm thanh phát ra từ dưới địa ngục. Nhìn cái thằng khốn kia lăn lộn la hét mà lúc đó thì mình chỉ mới chỉ giơ cái gậy cao su lên thôi, làm gì đã đánh, thậm chí Mộc Lâm Thâm la hét sinh động tới mức tên cầm gậy còn phải ngây ra một giây nhìn lại cái gậy, nghi ngờ chính bản thân, sau đó sừng sộ:" Con mẹ mày chứ, tao đã đánh đâu."

" Thì thì đằng nào chẳng như thế, tôi, tôi nằm xuống kêu trước có sao." Mộc Lâm Thâm sợ phát run nói:

Hai tên ác ôn cười phá lên, không làm vẻ mặt hung dữ được nữa, đồng chí cảnh sát vừa bực vừa buồn cười, sai hai người kia xách y lên, cho ngồi xuống nói chuyện. Thoát được một trận đòn dằn mặt, Mộc Lâm Thâm được người ta xách tới ghế thẩm vấn. Viên cảnh sát kia không lòng vòng nữa, cầm di động đưa ảnh Dương Mộng Lộ ra, bắt đầu tra hỏi:" Có biết cô ta không?"

" Biết ạ."

" Cô ta tên là gì?"

" Dương Mộng Lộ."

" Công việc là gì?"

" Thì ca hát với giảng bài ạ."

" Trả lời rõ ràng, hát cái gì, giảng bài gì?"

" Hát Em có thể ôm anh được không, giảng bài học truyền cảm hứng."

Ồ, rốt cuộc thì hỏi được thứ muốn biết rồi, viên cảnh sát kia thở phào, tiếp tục hỏi, giọng có phần ôn hòa hơn:" Nói tiếp đi, chuyện này không liên quan gì tới cậu, cô ta là phần tử đa cấp bị chúng tôi theo dõi một thời gian rồi. Nói đi, cô ta và cậu đã đi những đâu, gặp những ai, thu được bao nhiêu tiền? Thành thật khai báo sẽ được khoan hồng."

" Không đúng, không đúng, anh nhầm mất rồi." Mộc Lâm Thâm xua tay:

" Nhầm cái gì?" Viên cảnh sát không hiểu:

" Cô ấy không phải là phần tử đa cấp, cô ấy là trợ thủ của tôi, tôi mới là giảng viên đa cấp." Mộc Lâm Thâm vội vàng đính chính:

Lại có biến cố rồi, vốn lấy cớ Dương Mộng Lộ dính líu vào vụ án đa cấp để thẩm vấn người khác lấy thông tin, ai ngờ giờ chủ mưu đổi chủ, làm "chú cảnh sát" cũng ngớ người chẳng biết tiếp tục thế nào. Mộc Lâm Thâm thì thầm chửi, con mẹ nó chứ, cái thứ cảnh sát giả, xúc phạm trí tuệ của người khác, so với cảnh sát thật mớm cung thì còn kém quá xa, đáng lẽ lúc này phải thuận nước đẩy thuyền mà hỏi tiếp chứ. Thế là xong rồi, cảnh sát thì ú ớ, làm nghi phạm phải nhắc:" Anh đang phá vụ án đa cấp ạ?"

Cảnh sát giật mình gật đầu, gượng gạo phụ họa:" Ừ, đúng, đúng là thế ... Nếu tích cực tố cáo sẽ có lợi cho cậu, nói đi, cậu đi đâu, gặp ai?"

Một tên tay chân ho nhẹ, cảnh sát kia vội vàng điều chỉnh nét mặt:" Đầu tiên nói rõ, cậu là ai?"

" Đừng hỏi tôi là ai, chúng ta vì có chung một mục tiêu mà tới cùng với nhau ... Đồng chí cảnh sát, chúng ta đừng hỏi tên nhau, dù có hỏi cũng là tên giả mà thôi, giống như anh đi tập gym gặp được em gái xinh đẹp vậy, nhìn nhau vừa mắt, ăn bữa cơm rồi cùng nhau lên giường vui vẻ một đêm là được, hỏi tên có ý nghĩa gì không?" Mộc Lâm Thâm nói như hát, giọng điệu không khác gì lúc trên sân khấu giảng bài:

Một tên đứng cảnh giới nghe mấy lời này phì cười, cảnh sát kia mặt vặn vẹo, rống lên:" Ra ngoài."

Đuổi cái tên làm hỏng không khí đi rồi, viên cảnh sát vỗ bàn đánh sầm, quát nạt:" Nghiêm túc một chút, hành vi của mấy người là phạm pháp, là phạm tội, là lừa gạt quần chúng, biết không hả?"

" Làm gì có chuyện đó, đồng chí cảnh sát ơi, lừa gạt thì phải có người bị hại báo án, trong số người chúng tôi có ai báo án không? Chúng ta đều cam tâm tình nguyện bỏ tiền ra mua một tương lai tốt đẹp, không hề tồn tại vấn đề lừa gạt ở đây. Chúng ta là người một nhà, ai lừa ai chứ, anh nói có phải không? Đừng tùy tiện chụp mũ cho người khác." Mộc Lâm Thâm tiến vào trạng thái giảng viên, định giả điên giả dại qua ải giống lúc bỏ trốn về đội ngũ, đừng coi thường chiêu này, có thể khiến người ta loạn óc đấy:

Viên cảnh sát nghẹn họng, lại lần nữa vỗ bàn:" Ai là người một nhà với mày?"

" Anh xem anh nói kìa, có câu cảnh sát và nhân dân là người một nhà mà, cảnh sát từ trong quần chúng mà ra, lại phục vụ vì quần chúng, không phải người một nhà thì còn là cái gì?"

" Được, được rồi, mày đừng có lải nhải nữa ..." Viên cảnh sát bực mình cắt lời:" Bây giờ nói tiếp chuyện vừa rồi, Dương Mộng Lộ hiềm nghi lừa đảo khoản tiền lớn, mày muốn gánh tội thay chứ gì, nói đi, bọn mày lừa tiền người ta thế nào?"

" Làm gì có chuyện đó, chúng tôi cùng đi giảng bài cho người ta, truyền cảm hứng, dạy làm giàu, đều là miễn phí thôi .. Nói ra chúng tôi coi như cũng đang đóng góp cho sự nghiệp công ích .. Ới dời ơi ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận