Nội Tuyến

Chương 491: Truy lùng kẻ phản bội. (1)

Mưa bên ngoài thi thoảng ngớt đi đôi chút, nhưng chưa ngừng lại giây phút nào, tiếng mưa rơi lộp độp trên kính chắn gió, bên trong không gian không rộng rãi cho lắm của chiếc xe cảnh sát, tưởng chừng chỉ có một âm thanh truyền ra:” Tôi vừa mới về tới Hàng Châu."

Đúng là giọng Mộc Lâm Thâm, ngữ khí vẫn rất bình tĩnh. Thân Lệnh Thần hỏi:" Vì sao không có tin tức gì của cậu, cậu mất tích mấy ngày rồi, chúng tôi tìm khắp nơi không thấy, cậu gặp chuyện gì thế?"

Mộc Lâm Thâm nhạt giọng nói:" Lão Thân, anh không biết giả vờ đâu, thế nên khỏi làm đi."

Thân Lệnh Thần biết không qua mặt được chàng trai này, chẳng xấu hổ, hỏi thẳng:" Thượng Hải vừa mới xảy ra một vụ án lớn, thủ pháp không hề tệ, có phải cậu có liên quan không?"

Mộc Lâm Thâm khinh thường:" Sai, không phải liên quan, vụ án đó do đích thân tôi chỉ huy thực hiện đấy."

Lâm Kỳ Chiêu kinh hãi tới đó không kìm được tiếng kêu, vừa kêu một cái nhận ra, cắn chặt miệng, sợ ảnh hưởng cuộc nói chuyện. Thân Lệnh Thần đã lường trước cũng phải sững sờ vì câu trả lời này:" Gan lắm, tôi thực sự không nhìn nhầm cậu, cậu to gan hơn tất cả nghi phạm tôi từng thấy."

" Định vị số di động này đi, tôi cho anh cơ hội chiêm ngưỡng." Giọng Mộc Lâm Thâm nghe không có cảm xúc gì, cũng không giải thích gì thêm, nói xong cúp máy luôn:

" Đi mau, thời gian không còn nhiều nữa ... Thông báo cho hậu phương, hủy bỏ mệnh lệnh." Thân Lệnh Thần vừa nói vừa gọi điện truy lùng số di động mới gọi tới:

Phía này Lâm Kỳ Chiêu vừa lái xe vừa rống lên:" Cái gì mà cái gì? Đã phát đi rồi à ... Hủy bỏ, hủy nhanh lên ... Không có nguyên nhân gì hết ... Cái gì, đã vào hệ thống rồi không hủy được à? Lúc cần nhanh không nhanh ... Thôi, gọi cục trưởng Trịnh nghe điện thoại cho tôi."

Xe phóng như bay, trong xe hết sức bận rộn, chẳng mấy chốc tín hiệu được định vị: Quảng trường Ngô Sơn Hàng Châu. Từ đường cao tốc tiến vào khu trung tâm thành phố, đèn cảnh sát chớp nháy hú vang, vượt qua nhiều đèn đỏ, mất ba mươi tám phút để đến thẳng Quảng trường Ngô Sơn. Ở Hàng Châu, mưa không lớn lắm, khi đến gần mục tiêu, trời đã tối hẳn. Trước mặt bao lãnh đạo lớn cũng chưa từng nao núng, vậy mà lúc này Thân Lệnh Thần lại căng thẳng như một cảnh sát mới vào nghề. Tay hắn run rẩy, cơ mặt co giật liên tục, đã nhiều năm rồi hắn chưa từng trải qua cảm giác kích động như thế này. Nội tuyến cuối cùng lại trở thành nghi phạm trong một vụ án lớn, mà chính hắn là người tạo nên tình huống này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận