Nội Tuyến

Chương 171: Nhất phiến khuynh giai nhân. (6)

Từ tin tức của tổng cục công thương, bố trí đang được sở công an tỉnh điều chỉnh, để tăng thêm tính bảo mật, lực lượng cảnh sát các nơi có thể đem sử dụng chéo đã được đưa vào danh sách. Đối với điểm giám thị ở tiền tuyến, xét tầm quan trọng ngày một tăng của nội tuyến đỏ, lực lượng chi viện cũng đã được bổ sung, từ Trường An phái tới thêm một tổ, không chỉ có nhân viên, còn có một chiếc xe thông tin được phái tới, đó là thứ khí tài khi nào có đại án mới đem sử dụng. Lái xe có hai người, nhân viên thông tin hai người, nhân viên thực địa ba người, thêm vào đám Liên Cường, có thể tạo thành ba tổ. Tập trung lực lượng lớn như vậy vì một người, có thể thấy tổ chuyên án coi trọng nội tuyến này tới mức nào. Thời gian chỉ hướng 22 giờ 30 phút tối, trong ống kính giám thị, Mộc Lâm Thâm và Giả Phương Phỉ quay trở về tiểu khu Hoa Phủ Thiên Hạ, tới trước tòa nhà rồi. " Cường Tử, vị nội tuyến này các anh nuôi thế nào vậy? Giỏi thật, chui hẳn vào bụng bọn chúng luôn." Nhân viên thực địa mới tới tán thưởng, loại nội tuyến kiểu ngày chỉ có thể gặp không thể cưỡng cầu:

" Ha ha, nói ra cho các anh hâm mộ chết luôn, không phải là chúng tôi nuôi cậu ta, mà là cậu ta đang bao nuôi chúng tôi ... Nhìn thấy không, chi tiêu thời gian qua của chúng tôi đều là do cậu ấy cung cấp đấy." Liên Cường đắc ý nói, rút tiền trong ví ra, chia cho các anh em, không nhiều, mỗi người được một tờ thôi, coi như quà ra mắt:

" Anh làm thế là vi phạm kỷ luật." Một nhân viên thực địa bất ngờ nghiêm giọng chỉ trích, sau đó cất tiền vào túi:" Có điều nể tình anh khách khí như thế, tôi sẽ không tố cáo nữa."

" Xéo sang bên, được lợi còn làm ra vẻ à?" Liên Cường làm động tác đá, mọi người cười rộ lên:

Mấy người bọn họ có người quen, người không quen, gặp nhau chào hỏi mấy câu rồi ai tách ra, ai vào vị trí của người đó. Nhiệm vụ của bọn họ là nghe chỉ huy trực tiếp từ tổ chuyên án, bảo vệ an toàn cho nội tuyến. Liên Cường quay về điểm giám thị, được Mộc Lâm Thâm tiếp tế, kinh phí liền dư dả ngay, còn mua cả đồ ăn khua nữa. Ném hộp thức ăn cho hai người kia, vừa mới định nói thì phát hiện ra Mã Phong Hỏa và lái xe lén la lét lút tranh nhau ống kinh giám thị, hắn vội vàng chạy tới hỏi:" Oa, có phải là diễn cảnh nóng rồi không?"

Lái xe vội vàng che giấu:" Không, không, hai người họ đang bàn lý tưởng cuộc đời."

Chắc chắn là có rồi, Liên Cường đẩy hắn sang một bên đoạt lấy kính viễn vọng, vừa nhìn một cái cằm muốn rớt ra. Trong ống kính Mộc Lâm Thâm và Giả Phương Phi đang ôm nhau hôn nồng nhiệt trên ghế sô pha, em gái đó nhìn bên ngoài rất đoan trang, thế mà lúc này lại tỏ ra vô cùng chủ động, ngồi trên người Mộc Lâm Thâm, hai tay giơ cao tự cởi áo sơ mi của mình, khoe ra thân thể trắng nõn nà. " Cút đi, đang đoạn hấp dẫn ... Tôi xem với ..."

" Đừng chen lấn, tôi xem nốt đoạn này thôi ... "

" Hả, trởi, em gái đó cởi áo lúc nào thế, tôi bỏ lỡ đoạn hấp dẫn nhất rồi, đều tại anh."

" Không phải các anh nói bọn họ mới quen nhau một ngày thôi sao?"

Ba tên chí chóe tranh nhau cái kính viễn vọng, Liên Cường nghiêm túc đính chính:" Nghiêm khắc mà nói thì được nửa ngày, buổi trưa mới quen biết nhau."

Kinh ngạc, xuýt xoa, ghen tị, đủ thứ âm thanh đau khổ vang lên, chỉ mới nửa ngày thôi mà đưa được em gái xinh như mộng lên giường rồi, đúng là trình độ cấp bậc thầy rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận