Nội Tuyến

Chương 455: Nguy hiểm từng theo bước chân. (3)

Mộc Lâm Thâm sững người, lúc này y đang vừa vặn đi qua dưới bóng cây, còn Nhung Vũ ở ngoài sáng, tuy cột ánh đèn cao áp ở đằng xa, nhưng vẫn đủ nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt hắn. Y có thể nhận ra Nhưng Vũ nói những lời này hoàn toàn chân thành, hắn thực sự đang suy nghĩ cho mình. Chính vì thế mà Mộc Lâm Thâm, thấy khó hiểu. Mẹ nó, chẳng lẽ cảnh sát lại dẫn mình vào hố lửa, còn những người này lại kéo mình ra khỏi đó? Chuyện này thật sự quá trái lẽ thường. " Thấy chưa, tôi vừa nói rồi, luôn có người nghi ngờ lòng tốt của cậu, coi đó là mưu đồ riêng. Tới giờ cậu vẫn luôn cảnh giác với tôi, đúng không?" Nhung Vũ chẳng để bụng nói với sự điềm đạm nhã nhặn có phần kịch của hắn:

Lần này Mộc Lâm Thâm không cười hắn nữa, khéo léo nói:" Tôi không dám lấy vì không công không dám nhận lộc."

" Chúng ta có vài điểm rất giống nhau, với những người như chúng ta, sự thương hại và bố thí chẳng khác nào một sự sỉ nhục. Nhưng tôi vẫn muốn khuyên cậu một câu, đừng tiếp tục ở lại trong môi trường hỗn loạn này... Đúng vậy, cậu đang làm rất tốt, từ phí đỗ xe, phí vệ sinh, phí bảo kê, thậm chí cả phí bịt miệng .... tất cả đều được cậu khoác lên mình một lớp vỏ hợp pháp nhất có thể.”

“ Tôi hiểu ý định của cậu, xã hội chính thống không tiếp nhận cậu, chỉ khi ở cạnh những người đó cậu mới cảm thấy nơi chốn thuộc về mình, nên cậu không đành lòng nhìn những kẻ đầu đường xó chợ quanh mình phải chịu cảnh đói khát, muốn họ có cuộc sống đảm bảo hơn. Nhưng cậu đã bao giờ nghĩ đến chưa? Lòng tham của con người luôn lớn hơn rất nhiều so với lợi ích mà cậu có thể mang lại cho họ, cậu thực sự mong rằng ai cũng sẽ tuân theo quy tắc ư?" Nhung Vũ tự hỏi tự lắc đầu phủ định:" Không thể nào đâu, sớm muộn gì cũng có kẻ tự phá luật, mang tới tai họa không hồi kết cho cậu, nói đi nói lại chúng vẫn là lưu manh vô học vô kỷ luật."

Nhung Vũ chỉ ra ngay điểm yếu trong mô hình mà Tiểu Mộc đã xây dựng, nó có thể giúp y vươn lên, nhưng không thể kéo dài lâu. Một tổ chức lỏng lẻo, tập hợp toàn những kẻ ô hợp, sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào kết cục hỗn loạn không thể kiểm soát. Giống như việc lần trước y chỉ rời đi vài ngày, vậy mà Nhị Hồ Lô đã nhanh chóng bị tống vào trại tạm giam. Mộc Lâm Thâm không nói gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận