Nội Tuyến

Chương 528: Không từ mà biệt. (2)

Xe lại một lần nữa bị tắc trên đường, cái chiếc xe thông tin ngụy trang này kích cỡ rất lớn, kẹt xe một cái là xong luôn, không nhúc nhích nổi. Cửa xe mở ra, Mộc Lâm Thâm nhảy xuống, đi nhanh về phía bên xe bus gần đó, trên màn hình giám thị, chẳng mấy chốc biến mất trong đám đông. " Nghị Thanh, tra xem đôi Hồ Lô đó đang ở nơi nào?" Thân Lệnh Thần an bài:

Quan Nghị Thanh tra ngược thông tin qua hệ thống Thiên Võng, tìm kiếm trong các vụ án an ninh ở các đồn công an và phân cục. Rất nhanh đã có tin tức: Tiểu Hồ Lô - Lý Tiểu Dũng đã có thông tin, đang bị giam tại trại tạm giam Cầu Vương Bà, tội danh là cưỡng đoạt tài sản không thành, bị phạt tạm giam một tháng, trong vụ án này còn có vài người khác, đều bị nhốt chung. Tuy nhiên, không thấy thông tin về Đại Hồ Lô - Hồ Nhất Minh, mặc dù hắn cũng bị tố cáo, nhưng có lẽ hắn vẫn chưa bị bắt. “ Đây là cặp huynh đệ cùng chung hoạn nạn, có một thì chắc chắn có cả hai. Cử hai cảnh sát canh chừng, xem trong số người mang đồ ăn đồ mặc đến thăm có hắn không.” Thân Lệnh Thần ra chỉ thị:

Không đã chọc trúng điểm buồn cười nào, nhìn bức ảnh chụp nghi phạm Nhị Hồ Lô, Quan Nghị Thanh bỗng nhiên cảm thấy buồn cười, cuộc tranh đấu này đã đến thời khắc đen tối nhất, cô thật sự không biết, tia sáng hy vọng tiếp theo sẽ xuất hiện từ đâu, chẳng lẽ là từ hai huynh đệ này ư? Nhìn cái mặt ngốc ngốc đó, cô lại cười lần nữa, nếu đột phá mà bắt đầu từ đây, chắc đám tội phạm trí tuệ cao kia cắn lưỡi hết. Lật từng trang từng trang, mỗi trang đều là những con số chi chít dày đặc, khi Nhiếp Kỳ Phong nhìn lên, hai nhân viên kế toán của công ty ngại ngùng cúi đầu. Khi có người quá ưu tú, đem ra so sánh liền khiến những người khác bị hạ thấp xuống, Nhiếp Kỳ Phong ước tính đại khái, Mộc Lâm Thâm đã thu về cho công ty hơn một trăm vạn, toàn là nợ xấu. Số tiền này cũng không phải là hắn không thu về được, chỉ là lấy cái giá nhỏ như vậy mà thu về thì chắc chắn làm không được, việc cho vay nặng lãi, mỗi lần đòi nợ xấu mà không đánh nhau không náo loạn không làm cho người vay tiền chó chạy gà bay thì làm không thành việc. Trước đây không thể thiếu việc thuê những người tướng mạo hung hãn, dám đánh dám làm ra mặt, xử lý những khúc xương khó gặm, lần này à, chỉ đúng ba người thôi đã xử lý hết được, coi như tiết kiệm cả đống tiền rồi. " Cậu ta làm việc ở đây như thế nào?" Nhiếp Kỳ Phong hỏi, khi xuất hiện một nhân vật ngoài nhận thức, khó tránh khỏi nảy sinh những nghi ngờ:

Hắn rất ít đến công ty, phần lớn việc làm ăn, đều là liên hệ qua điện thoại, hoặc là nói chuyện trên bàn ăn. Kế toán Lý Đức Lợi, một người trung niên đứng tuổi gần 50, có thể xem như nhân vật số hai của công ty, phụ trách công việc hàng ngày, khẳng định việc làm của Mộc Lâm Thâm: “ Không có gì để nói, vừa lễ phép vừa siêng năng, làm việc nhiều nhất, chưa bao giờ kêu ca kêu khổ.”

Một nhân viên tài vụ khác cũng nói:" Thực sự là làm rất tốt, khi cậu ta mới tới, nhìn bộ dạng trắng trẻo thư sinh ấy, tôi cho rằng cậu ta chẳng làm được vài ngày, ai ngờ cậu ta tới một cái, tôi thấy những người khác mới là sắp không làm nổi nữa."

" Ái chà, thằng nhóc này có thể làm giám đốc rồi, ha ha, đi đi đi… Này, rót cho tôi một tách trà nóng mang vào đây." Nhiếp Kỳ Phong an bài, đưa sổ sách qua, vừa hưng phấn vừa chép miệng, bây giờ hắn thật sự tin rằng, nhặt được bảo bối rồi, Lão Qua, Phan Tử thực sự không hề quá lời chút nào, đây đúng là bảo bối mà, một viên mãnh tướng đủ trấn áp ba quân:

Trà còn chưa đến, có tiếng gõ cửa cộc cộc vang lên, âm thanh rất lớn, hắn cau mày, đối phương liền tự mở cửa đi vào, là một cô gái trẻ, rất xinh đẹp, ăn mặc càng nóng bỏng. Cô gái chỉ mặc một chiếc áo hai dây mỏng tang, không mặc áo ngực, đồi ngực đầy đặn ưỡn cao, bên dưới mặc một chiếc váy hoa màu vàng nhạt, dưới váy lộ ra đôi bắp chân trắng hồng thẳng tắp tròn trịa, đôi bàn chân xinh xắn đi một đôi giày cao gót trắng tinh tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận