Nội Tuyến

Chương 187: Thời cơ không thể lỡ. (2)

“… Trước đó chắc chắn Tổng giám đốc Lâm đã cùng ngân hàng đảo nợ, thực ra đây mới là loại làm ăn một đồng vạn lợi, ví dụ như dùng một nghìn vạn để vay vốn, với tỷ lệ 1:3 có thể vay được ba nghìn vạn từ ngân hàng, tổng giá trị tài khoản cổ phiếu lên đến bốn nghìn vạn. Bốn nghìn vạn này chia ra, chỉ cần thu hút mười khách hàng, mỗi người một một trăm vạn, kiếm được mười người thế là đã hòa vốn rồi…… Sau đó anh lại cầm một nghìn vạn tiền mặt mặt này, tiếp tục vay vốn từ ngân hàng, vẫn có thể vay được bốn nghìn vạn…… Lợi nhuận hàng năm 300% là hoàn toàn bình thường, thậm chí còn có thể cao hơn.”

" Như vậy chúng ta có đáng tin không? Tôi nghe kiểu đầu tư này độ rủi ro cao quá."

" Có chứ, nhưng nguy hiểm không phải là ở tiền, mà là có hợp pháp hay không."

" Bố Nhĩ Ni, ông đừng dọa tôi đấy, tôi theo ông mới tới đây."

" Ông xem con người ông đi, chuyện hợp pháp ông làm không ra gì thì cũng gọi là phi pháp, nếu chuyện phi pháp mà ông làm tốt thì nó thành hợp pháp ... Giống như chúng ta kinh doanh mỏ than vậy, đang kiếm tiền ầm ầm, mẹ nó, một cái chính sách chỉnh hợp tài nguyên chó má đi xuống, chúng ta đều thành kinh doanh phi pháp hết."

" Xì, đến gió với mặt trời còn là quốc hữu, nói gì tới than chứ ..."

Đám người này nói chuyện oang oang, chẳng cần tốn công cũng nghe rõ, khi Dương Mộng Lô tới phát thẻ ăn còn bị mấy người họ trêu ghẹo. Một tên tay to không quên bóp mông cô, Dương Mộng Lộ đã khéo léo tránh đi rồi, không hiểu sao vẫn không thoát được, mặc dù bên ngoài cô mỉm cười, nhưng trong lòng lại mắng chửi. Dám sờ bà đây à, các ngươi đợi tới lúc khóc cha khóc gọi mẹ đi. Đối với loại người này cô chẳng hề có chút thương xót nào, có điều dọc đường đi nghe được ngày càng nhiều biểu hiện liên quan tới tổng giám đốc Lâm, khiến cô có thêm một phần lo lắng, một khi số tiền thu vào quá lớn, cuối cùng người lãnh đủ là thằng nhóc đó ... Ôi! Thằng nhóc đó sao không hiểu chuyện như thế? Cô không khỏi nhớ tới gương mặt xinh đẹp rạng rỡ của Giả Phương Phi, chắc vậy, còn nguyên nhân nào được nữa. Hai trận doanh đối đầu với nhau, loại bầu không khí căng thẳng đó, không phải người trong cuộc không cách nào cảm thụ được. Tổ chuyên án đã tiền vào trạng thái sẵn sàng xuất kích, lấy các phân cục, đồn công an các nơi làm tiết điểm, xây dựng lên một tấm lưới lớn, đang tìm thời cơ để tung lưới. Trên màn hình lớn của tổ chuyên án, chia ra thành từng điểm tập kết, nơi nào cũng dày đặc xe cảnh sát, cảnh sát đứng thành hàng trong phòng, chỉ cần đợi một tiếng mệnh lệnh, sẽ chuẩn xác cắt đi những tụ điểm như thứ ung nhọt kia. 13 giờ, lực lượng cảnh sát ở vùng ngoài đã được điều động tới nơi, lần lượt từ ba hướng Chi Dương, Hoa Âm, Tam Môn Hạp tiến tới Đồng Quan, dừng lại cách Đồng Quan chưa tới 20 km đợi lệnh. Cùng lúc đó lại xuất hiện tình huống mới, nhân viên ở tụ điểm Kim Khoa Khải Việt bắt đầu phân tán, một phần phân chia tới nhà hàng Hoa Phủ, hơn nữa trong quá trình nhận diện khuôn mặt, phát hiện ra mấy nghi phạm có tên trong danh sách giám sát trọng điểm của các tỉnh, đều là phần tử đa cấp đã từng bị đả kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận